Page 141 - Văn Ôn Thi Đại Học
P. 141
"Em là em, anh vẫn cứ là anh
Có thể nào qua Vạn lý trường thành
Của hai vũ trụ chứa đầy bí mật"
Ý thức về cái "Tồi” chi phối cả cậi nhìn thiên nhiên, vũ trụ.
Trạng thái "phân vân" không biết bay cao hay bay thấp, bay
gần hay bay xa của cánh cò trưóc cái gấp gáp, vội vã của làn
mây biếc đã nói lên được sự rung động tận bên trong tâm lí. Câu
thơ Vương Bột tả cái động mà vẫn tĩnh, còn Xuân Diệu tả cái
tĩnh mà lại động. Hai chữ "về đâu" đầy băn khoăn gợi nên ý
thức "cái Tôi cá nhân” về sự vô hạn của thời gian và sự hữu hạn
của kiếp người, cảm xúc VG sự giao hoà, đưa duyên giữa thiên
nhiên vối thiên nhiên được tô đậm bằng hai câu thơ:
"Chim nghe trời rộng giang thêm cánh
Hoa lạnh chiều thưa sương xuống dần.”
Tâm hồn tinh tế của thi nhân dường như nhận ra được cảm
giác trống trải, rơn ngỢp của cánh chim trước bầu trời rộng mỏ
và cảm giác se lạnh của bông hoa khi hơi sương bắt đầu thấm
vào không gian. Đúng như Hoài Thanh nhận xét: "Sự bồng bột
của Xuân Diệu có lẽ đã phát biểu ra một cách đầy đủ hơn cả
trong những rung, động tinh vi này
K h ổ v
Bưốc đi êm ái của chiều thu, quá trình gỉao hoà của thiên
nhiên mùa thu được kết thúc bằng sự hoà hợp, gắn kết chắc
chắn trong tâm liồn con ưgưòi:
"Ai hay tuy lặng bước thu êm
Lòng anh thôi đã cưới lòng em."