Page 139 - Văn Ôn Thi Đại Học
P. 139

khi vạn vật đang quấn quýt bên nhau, ríu rít cặp đôi Chiều hoà





                                              thơ trên cây, chim chuyền líu lo trên cành, bầu tròi đổ ngọc qua





                                               muôn lá. Ai có thể giữ khoảng cách và vô tâm khi không khí xe




                                               duyên bao trùm vũ trụ như thế. Thi nhân hình như đang lắng





                                              nghe trong cảnh và  trong hồn ngưòi nỗi khao khất yêu  đương,





                                               khao khát sự sẻ chia, cởi mồ. Và nỗi niềm khát khao ấy đem lại



                                                         «
                                               một hình ảnh so sánh thật mối lạ, độc đáo:

                                                      m                                                                            m                         *  +         w



                                                             "Vô tâm, nhưng giữa bài thơ dịu






                                                            Anh với em như một cặp vần"






                                                             Thi ra cái sự "điềm nhiên”,  'lững đững"  có vẻ thò ơ kia ehe




                                               giấu  bên  trong  nó  một  sự gắn bó,  hoà  điệu  giữa  hai tâm  hồn.





                                               "Anh  với  em  như một cặp  Ưần",  mà  "cặp  vần  ỉà  cái  không thể





                                               tách  rời.  Vần  chỉ là  vần,  khi  thành  cặp đôi,  tương xứng".  (Chu




                                               Vân Sơn).






                                                              'Xạc Bát là Lục Bát ơi






                                                              Ước gi Lục Bát là tôi với nàng






                                                              Trọn đời ta sánh hàng ngang






                                                             Dịu dàng em nép diu dàng vào tôi



                                                                          9

                                                             Lục Bát là Luc Bát ơi

                                                                   •                                                                                            ■



                                                             Em ỉà câu Lục của tôi





                                                             Em là...







                                                                                                                            (Nguyễn Thị Kim Quy)





                                                             K hổ IV:






                                                              Theo  bưởc  chân  của  con  người,  cảnh,  thu  dần  chuyển  vào





                                               thòi khắc hoàng hôn:





                                                              “Mây biếc về đâu bav gấp gấp
















                                                 140
   134   135   136   137   138   139   140   141   142   143   144