Page 119 - Văn Ôn Thi Đại Học
P. 119
động và bế tắc không tìm được lối ra". Suy nghĩ ấy đã biến
thành cảm hứng chủ đạo bao trùm toàn bộ bài thơ.
2. Những ấn tượng của tác giả khi đứng trước các pho
tương La Hán
Đứng trước cửa Phật, ngắm nhìn các pho tượng La Hán,
lòng tác giả khổng hề thanh thản, siêu thoát mà trái lại vẫn
nặng lòng đòi, vẫn nhức nhoi một câu hỏi về sự nghịch lý:
"Há chẳng phải đây là xứ Phật
Mà sao ai nấy mặt đau thươngT
Theo quan niệm nhà Phật, Tây Phương là miền cực lạc, là
cõi thanh thản vĩnh hằng, sao con người vẫn không câi bỏ được
hết phiền não, mặt mày vẫn mãi mãi đau thương? Nhất là các
vị La Hán tu đã thành chính quả, lẽ ra phải trút hết mọi nỗi
đau khổ trên đời, sao các vị trông ai cũng khổ đau đến thế?
- Ba khổ thơ tiếp theo: Tác giả đã đặc tả ba pho tượng với
những dáng vẻ, tư thế rất khác nhau, tiêu Jbiểư cho cả quần thể
tượng. Tất cả đều biểu hiện được những khổ đau bế tắc không
sao giải thoát được của nhân thế.
- ở pho tượng thứ nhất: Bàng những từ đặc sắc giàu tính
chất gợi tả,... tác giả đã làm sống dậy trưổc mắt ta hình ảnh ông
Phật có thân hình gầy guộc khô héo "Xương trần chân với tay'\
"Tấm thân gầy" có tư thế bất động "Từ bấy ngồi y cho đến nay"
đang trầm ngâm đau khổ đến nỗi "sâu vòm mắt". Sự đặc tả ấy
làm cho bức tượng như sống lại. Đó vừa là tượng, vừa là người
có gương mặt với đôi mắt trũng sâu như chứa đựng cả biển khổ
của chúng sinh: "Trái đất - ba phần tư nước mắt. Đi như giọt lệ
giữa không trung" (Xuân Diệu).
118