Page 121 - Văn Ôn Thi Đại Học
P. 121
như thai nhi đang năm trong bụng mẹ. Nhưng đên câu thứ ba
thì ta thấy hoàn toàn không phải như thế. Vì ngay ồ trạng thái
gần như siêu thoát thì vẫn còn sót lại "Đôi tai rộng dài ngang
gôĩ". Dưối cái nhìn giàu hiện thực của Huy Cận: đôi tai có tướng
mạo rất phật ấy, ekính là để lắng nghe đón nhận mọi vang dội
của cuộc đời và mọi tiếng khổ đau của cõi nhân thế, để cảm
thông với nỗi khố mênh mông của chúng sinh. Ở pho tượng này
sự vận động không còn nữa, chỉ còn sự lắng nghe thụ động, cam
chịu bất lực hoàn toàn.
m m
Nghệ thuật đặc sắc của bài thơ dùng những chi tiết
chân thực của tương để tả con người, tả cuộc đời
« •
Sau khi đặc tạ. quay cận cảnh ba pho tượng với các tư thế
khổ đau bế tắc khác nhau như trên, tác giả đi vào mô tả tổng*
hợp cả quần thể tượng kết hợp vổi việc suy tưởng bình luận về
thòi đại lịch sử • thời đại người nghệ sĩ tạc tượng. Với Huy
Cận, đây không phải là riêng từng cá nhân đau khổ mà cả
quần thể tương chính là hiện thân của "Cha ông đó bằng
xương máu. Đã khổ không yên cả đứng ngồi". Nỗi đau khổ dồn
tụ qua năm tháng dường như cuồn cuộn bốc cháy dưới bầu
trời. Đây là MCuộc họp lợ lung trăm vật vã; Tương không khóc
ĩ
■>
cũng đô mô hôi".
Các vị mang nỗi đau trần thế của con ngưòi nên mỗi cá
nhân đều có những nỗ lực rất cảm động để tìm đường giải thoát,
đã quay bốn phương, tám hướng, đã hỏi đến những nơi linh
■thiêng mầu nhiệm nhất mà bẹ tắc vẫn hoàn bế tấc "Một câu hỏi
lớn. Không lời đáp. Cho đến bây giờ mặt vẫn chau".
Nét nghệ thuật đặc sắc của Huy Cận ở phần này cũng như
cả bài thơ là: Hôn của các vị La Hán kết hợp hài hoà với nét
120