Page 120 - Văn Ôn Thi Đại Học
P. 120
Những câu thơ trên cũng đã biểu hiện được sức mạnh nũng
nấu của nội tâm đến mức như "thiêu đôi cả thân gầy". Từ "thiêu
đốt" rất gợi cảm. Cụm từ ”ngồi ỵ cho đến nay" vừa gợi được cải
tư thê mải suy nghĩ chìm đắm trong nội tâm đến nỗi quên cả
thể xác hình hài; đồng thời cũng nói lên được sự bất lực bê tắc
như bị đóng đinh vào vĩnh cửu. Cái tài của nhà thơ Huy Cận ỏ .
đây là đã dùng cái tĩnh nói về cái động, bằng việc khắc họa
ngoại hình, mà diễn tả được những trăn trỏ dữ dội của nội tâm
đau khổ. Vị ấy đau nỗi gì vậy? Không xác định được. Chì biết đó
là nỗi đau con người, đau đòi. *Nỗi đau đã lẫn vào trong và đau
đến độ bốc lửa làm thiêu đốt cả tấm thân gầy, bào mòn thịt da
nhưng không cho kết thúc, phải đầy đọa suốt đời.
- Pho thứ hai: Ngược lại với pho tượng trên, ỏ đây, tác giả
lại dùng những đưòng nét chuyển động mạnh mẽ của hình thể
để biểu hiện những vận động sôi sục dữ dội của nội tâm. Vĩ vậy,
,tác giả đã sử dụng hàng loạt động từ, tính từ rất gợi tả, giàu
màu sắc hội họa, điêu khắc của hình thể như: "giương", ”nhíu
xệch", "nổi sóng”, "môi cong”, "gân vặn", "mạch máu sôi"... để
làm nổi bật những suy nghĩ nung nâu, những trăn trở dữ dội,
của nội tâm. Dường như những dằn vặt sôi sục đó muôn phá
tung những giối hạn của thân xác để vọt trào ra ngoài. Pho
tượng là hình ảnh con ngưòi trong trạng thái tột cùng củá sự
suy tư đau khổ đồng thòi cũng là tột cùng của sự bế tắc: "môi
cong chua chát, tâm hồn héo".
- Pho tưởng thứ 3: ở đây, tác giả tả tư thế khá độc đáo của
Phật “Có vị chân tay co xếp lại. Tròn xoe tựa thể chiếc thai non”
— Cả tư thê, hình thê đều có vẻ lạ lùng. Tất cả như bất động,
trái với sự trản trở dữ dội của các pho tượng trên, ở đây» con
người dươnẹ như hoàn toàn xa lánh vối thê giỏi bên ngoài ,giống
1 '