Page 175 - Tuổi Trẻ Hoàng Văn Thụ
P. 175
Thụ nghĩ đến Mảy. Bấy lâu, trong đà phát triển cách mệnh ở Lạng Sơn, thì ở Nhân Lý, xóm
Phạc Lạn, xóm Bó Lào, xóm Háng Lệ đều đã có tổ chức cách mệnh, nhƣng tổ chức còn yếu. Có
lần Mã Hợp vào đƣa truyền đơn, mỗi tổ nhận nhƣng không ai dám đi tranh đấu rải truyền đơn,
sau đem bỏ bếp cả.
Mảy cũng đã vào tổ nông dân bí mật. Nhƣng cái tiếng nhà ma gà vẫn cứ bó chặt mãi với cái
túng quẫn cùng đƣờng trong gia đình. Ruộng không đủ cấy, không ai cho thuê ruộng. Năm ngoái
nhà Mảy bán nốt mảnh rừng hồi cuối cùng. Rồi có ngƣời dƣới xóm Nà Pàn muốn lấy Mảy về
làm lẽ. Mảy chỉ khóc mà chẳng dám cãi lại bố mẹ. Nhƣng nghe ngóng thế nào, có lẽ biết nhà ấy
có ma gà, không thấy dƣới Nà Pàn động tĩnh gì nữa.
Những nhà Nùng Cháo trôi giạt đến Nhân Lý, cũng không làm thế nào đỡ túng đói. Ngƣời
Nùng Cháo lại phải tính chuyện đi nơi nào sống đƣợc. Từ năm ngoái, nhà Mảy và mấy nhà Nùng
xóm Phạc Lạn và ngoài Phố Lẩu bàn định xuống Thái Nguyên tìm ruộng làm. Bố mẹ Mảy đã lo
tính mọi điều rồi. Phải chạy, phải trốn cho hết tiếng ma tiếng ác thì may ra mới khỏi đói, mới
sạch đƣợc cái đồn thổi chết ngƣời kia.
Khi nghe Phong nói, Thụ nghĩ đến Mảy. Chỉ có thoát ly đi cách mệnh, đời ngƣời đàn bà
chồng chất những đau đớn nhƣ Mảy mới có thể đứng lên đƣợc. Bây giờ là lúc có cơ hội đây.
Phong dặn:
- Nếu tôi đi công tác xa rồi thì bảo Mã Hợp lên liên lạc ra Long Châu, chỗ anh Bùi. Tôi sẽ có
ngƣời đến đón đi (Bùi trở về Long Châu năm ngoái).
Cho đến sáng, Thụ kể Phong nghe về đời Mảy và nỗi khổ của ngƣời phụ nữ miền núi.
*
* *
Thụ lại về Lũng Nghìu. Tình cờ, cả nhà đông đủ. Nhà có giỗ. Mã Anh và Phảy - em trai và
em gái Mã Hợp, năm nay đã lớn và đã vào tổ chức bí mật cả. Cả nhà thành một tổ và Lũng
Nghìu đã có chi bộ Đảng. Bây giờ Thụ đi lâu về cũng nhƣ Thụ vẫn ở lại, vì Lũng Nghìu đã có
chi bộ Đảng rồi. Lũng Nghìu đã khác trƣớc.
Thụ bảo Mã Hợp:
- Mai chúng mình đi nhé.
Mẹ hỏi: