Page 173 - Tuổi Trẻ Hoàng Văn Thụ
P. 173

đâu đồng chí, khi tình bạn nảy nở thật sâu sắc và tình đồng chí cao cả đến độ thật thiêng liêng và

               đấy mới là có tình cảm chân chính đối với nhau.
                    Cái vui của hai ngƣời cụ thể trong câu chuyện trƣớc mắt: Cơ sở cách mệnh ở Khơ Đa và Ma

               Mèo, ngay dƣới chân núi Áng Cúm có con đƣờng 4 xuyên trƣóc mặt, kẻ thù xộc đến lúc nào
               cũng đƣợc, hai đầu có Đồng Đăng với Nà Sầm, quan Tây và tổng xã đoàn nếu đứng sắp dãy ra

               thì ken vai chật đƣờng. Nhƣng mặc địch cứ lùng bắt, cách mệnh cứ nảy nở. Thụ và Phong cứ đến
               Khơ Đa, tự nhiên. Vào xóm là có quần chúng canh gác ngay. Có khi Tây nghe tin hão đi vây

               hang Áng Cúm, chúng lộn xộn chửi nhau dƣới đƣờng 4 trong khi trên xóm Khơ Đa vẫn họp tổ

               Đảng. Cái vui của công tác phát triển.
                    Cả hai ngƣời cùng thấm thía và cảm động, nhất khi Phong nghe Thụ kể chuyện bây giờ trong

               châu Bắc Sơn, Đảng đã đến đấy, khắp châu, quần chúng đƣơng nóng lòng trông chờ và sẵn sàng

               cách mạng. Cái vui ở đấy và cái vui còn thắm thiết mỗi lần Thụ gặp Phong. Mỗi lần Thụ gặp
               Phong, bao giờ cũng thấy đƣợc tinh thần suy nghĩ, công việc mình lại có một ƣớc mơ mới hơn,

               rộng hơn. Ở Phong mọi công việc từ công tác của một tổ một ngƣời, đến công tác Quốc tế, ở
               biên giới hẻo lánh này hay đi bất cứ những nơi nào trên trái đất, cái quan trọng của các loại việc

               các nơi khác nhau ấy đều không cái gì quá tầm tay và đều đƣợc xem xét, thực hiện cẩn thận, khắt
               khe, đinh ninh nhƣ nhau. Chủ nghĩa đế quốc kẻ thù của công nông thì chẳng bao lâu nữa sẽ bị

               tiêu diệt, có thể tính trƣớc ngày tận số của nó. Niềm tin lạc quan của Phong chỉ một đinh ninh ấy.

                    Phong đối với Thụ cũng nhƣ thế. Quyết tâm bỏ tất cả để đi tìm lý tƣởng của Thụ cũng nhƣ
               Chi và Hùng, không trở lực nào cản đƣợc, mỗi lần gặp cứ khiến Phong nhớ lại lớp tuổi trạc

               Phong ở quê nhà, khi mới hiểu biết, cũng một sôi nổi ấy. Sau này, tin tƣởng của Phong đƣa vào
               hành động đã tới đƣợc kết luận mạnh mẽ rằng giai đoạn cách mạng quyết liệt này phải có Đảng

               ta lãnh đạo, không phải chỉ là một mong muốn mà sự thực là ở đâu cũng càng ngày càng nhiều
               ngƣời tốt đẹp nhƣ Thụ đến với Đảng.

                    Lần gặp nào cũng bề bộn công tác. Nhƣng lần này có những việc quan trọng, hai ngƣời đều

               cảm thấy.
                    Đêm vào thu, mát hây hây, mà họ chƣa ngủ. Họ không muốn ngủ, họ còn cố thức để hỏi

               đƣợc, nói đƣợc với nhau nhiều chuyện hơn nữa.

                    Nhƣ vậy, ngày mai, hai ngƣời lại đi xa.
                    Phong đợi Chi, Hùng vào Cao Bằng, khi trở ra, Phong ra Hồng Kông, chắc còn lâu mới lại

               gặp nhau. Còn Thụ, Phong vừa truyền đạt, theo yêu cầu công tác, Thụ về Hà Nội.
   168   169   170   171   172   173   174   175   176   177   178