Page 172 - Tuổi Trẻ Hoàng Văn Thụ
P. 172
Năm nay, Thụ đã có thể đi từ Áng Mò qua Pác Cam lên Ngãi Kỷ, qua các tổ chức của ta
đƣơng ràn rạt mọc nhƣ mạ ngâm đến cữ nở. Có nơi vững, bề thế, biết sáng kiến hái củi thƣớc bán
cho lò ngói, đập tiền vào quỹ cách mệnh.
Thông quay trở lại. Đă có cơ sở Thất Khê đƣa tiếp Thụ. Rồi Hải ở Nà Han xuống đón. Lại
Lâm đƣa qua cửa Bình Nghi. Thông bịn rịn chia tay với Thụ. Lúc Thụ đi các đồng chí ở Vũ Lăng
nói: anh Vân nay là ngƣời Bò Tát rồi, đi đâu nữa. Câu nói bắt đầu từ mối cảm tình sâu sắc, bây
giờ Thông cũng kể lại với Thụ thế, Thụ cƣời:
- Rồi cũng có lúc mình về Bắc Sơn. Chỉ mong lúc ấy công tác Bắc Sơn đã phát triển mạnh
và vững.
Thông nắm tay Thụ, hỏi lại một câu tha thiết, bấy lâu vẫn tha thiết:
- Anh có phải Hoàng Ván Thụ bên Văn Uyên không?
Thụ cƣời to:
- Tôi cũng không biết đâu, nhƣng tôi biết cả Hoàng Văn Thụ và Vân tôi cũng thế, cả Thụ và
Vân đều là đồng chí cách mệnh của chúng ta.
Thông chƣa hết băn khoăn, Thông lại nảy một băn khoăn khác. Mấy lâu nay gần anh Vân,
Thông ngờ ngợ có lẽ anh Vân không phải Hoàng Văn Thụ. Ngƣời này giỏi hơn Hoàng Văn Thụ
nhiều.
VIII
Thụ trở về, gặp Phong đã ở Khơ Đa.
Phong về Khơ Đa, đợi Chi trong Điềm He rồi hai ngƣời đi Cao Bằng. Các cơ sở dọc biên
giói đƣơng toả rộng, Phong muốn mình đƣợc đi con đƣờng quần chúng bảo vệ Đảng qua huyện
Đông Khê xuống tận Nƣớc Hai bên Cao Bằng.
Hai ngƣời gặp nhau lần ấy, vui thích và quyến luyến lạ lùng! Ở Thụ và Phong đƣợm một
tình cảm vừa bạn, vừa đồng chí, không phân biệt đƣợc. Thật ra thì không thể phân biệt đâu bạn,