Page 148 - Tuổi Trẻ Hoàng Văn Thụ
P. 148
Tính, trí óc của Noãn chỉ bằng cái mắt con muỗi. Tính thấy thật nhƣ thế. Noãn chỉ biết co dúm
lại gật gƣỡng khen: “Giỏi quá, giỏi quá”, nghe Tính nói rồi lại cầm chai rƣợu, mở to đôi mắt thán
phục, hỏi “thế ƣ? thế ƣ?” luôn miệng rồi cúi xuống rót rƣợu cho Tính. Anh hƣơng sƣ Noãn khúm
núm, nhƣ nghe Tính giảng dạy. Thế ra mình giảng dạy cho nó đến đâu thì nó mới biết đến đấy,
cao hứng quá. Tính rút trong cái thắt lƣng ra tờ truyền đơn gấp tƣ.
Noãn kêu khe khẽ:
- Trời ơi, từ nãy em tƣởng anh nói thế chứ thật anh cũng là cách mệnh ƣ?
Tính vừa khoái chí vừa rùng mình nói:
- Bí mật đấy.
- Anh cho tôi theo cách mệnh với...
Nghe thế, Tính hết cái chợt hoảng vừa đến. Thế là Tính đã rủ đƣợc Noãn vào tổ chức. Noãn
là ngƣời tốt, giác ngộ nhanh. Tính lại hăng hái trở lại nhƣ lúc nãy. Tính “hứ” một cái, rồi thì thào
ghé tai Noãn.
Tính kể cho Noãn nghe rằng cả vùng Khe Lếch và Vĩnh Cốt này đã vào cách mệnh cả. Đàn
bà mà dám đeo tay nải truyền đơn đi rải tận chợ Bãi. Lại đƣa cơm lên hang Áng Cúm cho cách
mệnh. Ghê nhất, có chị phụ nữ ở Khơ Đa, xông vào ném truyền đơn trong đồn Đồng Đăng, gặp
lính chị giơ súng, lính chịu. Chị hô hào lính đánh Tây rồi ung dung đi ra. Ghê không.
*
* *
Ít lâu sau.
Khắp châu Văn Uyên, châu Ôn, châu Điềm He, huyện Tràng Định, cả Lạng Sơn, cả bên Cao
Bằng, có nhiều ngƣời bị bắt. Mật thám đem hòm điện về tra ngƣời bị bắt ngay tại làng. Rồi
ngƣời bị bắt nhiều quá. Chúng đem về, đóng thành cũi, nhốt ra cả các cầu chợ Kỳ Lừa giữa tỉnh.
Ban ngày mà trời tối tăm lại. Bọn chó săn len lỏi, chui rúc đƣợc nhiều nơi, sang cả Hạ Đống,
vào lớp huấn luyện chính trị. Một lần, suýt nữa thì Mã Hợp cũng bị sa lƣới.
Giữa tháng tám, còn rốn làm xong một lớp nữa, Phong mới ra Hồng Kông có công tác. Lớp
này tám ngƣời dự. Sau đó, ba ngƣời ở Lạng Sơn trở lại địa phƣơng, có ngƣời thoát ly đi gây cơ
sở.
Phong giao Mã Hợp đƣa Mạo về công tác châu Bằng Mạc.