Page 143 - Tuổi Trẻ Hoàng Văn Thụ
P. 143

- Hồng quân của Đảng Cộng sản Trung Quốc nói rất đúng. Giặc Tƣởng sẽ chết. Đảng Cộng

               sản Trung Quốc sẽ thành công. Thằng Tây sẽ chết. Cách mệnh Việt Nam sẽ thành công. Trung
               Quốc và Việt Nam là anh em, cách mệnh Việt Nam đến ở Hạ Đống bao nhiêu lâu cũng đƣợc.

                    Đêm trăng sáng nhƣ ban ngày. Ăn xong, Mã Hợp ngáy kho kho. Khén Chang, ngoài năm
               mƣơi tuổi, khó ngủ. Cứ băn khoản nỗi ban sáng quên dặn con tối phải nhốt đàn trâu vào chuồng

               gầm sàn. Mấy lâu nay ở Lũng Nghìu hay mất trâu. Chẳng biết vì bọn bợm ngoài trấn Lũng Vài
               vào trộm hay vì có con hổ đói mới về quấy rừng Lũng Nghìu.

                    Khén Chang trở dậy ra sân ngồi trong ánh trăng, lấy dao cắt cái quạt lá cọ. Thụ và Phong,

               nằm trong hiên, vẫn đƣơng thì thào bàn công việc gì đó.
                    Có đám ngƣời trong xóm ra tắm đêm ngoài suối, về đứng tụ lại xôn xao trƣớc ngõ. Họ vừa

               dẫn về một ngƣời, ngờ là ăn trộm. Nhiều nhà lúc ấy chƣa ngủ, cũng chạy ra. Họ nói: Có khi là

               mật thám đuổi theo Mã Hợp... Mật thám cho Tây hay cho Quốc dân đảng thì cũng phải bắt trôi
               sông... Mọi ngƣời xúm xít. Ngƣời bị bắt không nói, mặt mờ xám nhƣ bóng tối. Cái áo Nùng rách

               tơi, bƣơm từng miếng. Cái đầu trọc trắng đến nỗi trong ánh trăng cũng trông thấv lỗ chỗ vết thâm
               xỉn, nhƣ đầu trẻ con chốc lở đem bôi phẩm xanh. Ngƣời ấy cứ lặng im nhƣ cái xác chết đứng.

               Hay là ngƣời này ăn trộm ở đâu, bị đánh rồi chạy thoát về đây cũng nên.
                    Khén Chang chen vào. Vừa nhìn, Khén Chang kêu to:

                    - Sảo Kinh! Ô hay! Sảo Kinh sao thế này!

                    Nghe tiếng ngƣời gọi tên mình, Sảo Kinh bỗng ngồi sụp nhƣ rơi ngƣời xuống, rồi ngã ra.
               Hình nhƣ con ngƣời ấy đã cố lắm, chỉ còn sức đến đấy, chỉ còn đợi gặp ngƣời biết mình... Lúc ấy

               có ngƣời nói to: “Chu Sảo Kinh bên Khơ Đa ấy à? Ôi trời, làm sao thế này?”. Đám đông bối rối
               lên. Rồi cõng Sảo Kinh vào nhà. Phong lật đật đi nấu cháo. Mã Hợp đã thức, xốc Sảo Kinh lên

               đầu hè, lấy hai tay day mạnh thái dƣơng rồi đổ nƣớc nóng, Sảo Kinh dần dần tỉnh, Sảo Kinh nói:
                    - Hùng đến đƣợc Cẩm Phả rồi. Nó bảo tôi về trƣớc.

                    Mã Hợp hỏi:

                    - Làm sao đến nỗi thế này?
                    - Thằng đồn Đình Lập bắt tao.

                    Chuyến ấy, lần đầu tiên, Sảo Kinh đƣa cách mệnh ra vùng mỏ.

                    Trên biên giới phía bắc nƣớc ta, từ tỉnh Lai Châu xa nhất về phía tây sang vùng Móng Cái
               giáp biển Đông đều có những đƣờng tắt không qua tỉnh lỵ nào, xuống đồng bằng nhƣng tránh Hà

               Nội và Hải Phòng mà tạt chéo sang đông nam, đổ vào một dãy các thị trấn ven biển: Cẩm Phả,
   138   139   140   141   142   143   144   145   146   147   148