Page 140 - Tuổi Trẻ Hoàng Văn Thụ
P. 140
sƣờn núi. Mả Hợp và Thụ cúi xuống, ghé vai, xốc bó củi lên, khom khom nặng nề xuống theo
đƣờng mòn vẫn đi hàng ngày.
Bọn Tây bên đƣờng 4 đã bắt đầu trèo lên sƣờn núi, chỗ trên mốc biên giới. Chúng bò lổm
ngổm vào từng bụi cây, chỗ nào cũng hô “a-la-xô” rồi xỉa lƣỡi lê vào. Vừa làm oai, vừa sợ.
Phía này, lính Quốc dân đảng cũng đƣơng bò lên một hàng dài. Chúng lên tới lƣng núi, mới
nghe đƣợc từ đằng xa tiếng chúng hò hét quát chửi nhau uôm uôm lên vách đá cửa hang.
Thôn trƣởng đi trƣớc, tay run rẩy, quờ quạng. Có cả hƣơng trƣởng cƣỡi ngựa đi theo. Một
lính cầm thanh đại đao bƣớc sau lƣng thôn trƣởng, nhƣ giải tù. Chốc chốc, ngƣời lính lại dựng
con dao to, thúc cái chuôi dài, nghe hự hự vào lƣng thôn trƣởng. Sau đó mới đến đám lính tiến
theo.
Một lúc, Mã Hợp nghe rõ tiếng quát hỏi đằng trƣớc mặt:
- Đi đâu thế nào? Đi làm giặc hay đi hái củi?
Ơ hay, bọn lính gặp ai giữa đƣờng? Có tiếng đáp lại thật to, nhƣng nghe không hết câu:
- ... Cho kịp buổi chợ Ải Khẩu mà...
Tiếng ai nhƣ tiếng mẹ Mã Hợp. Nghe kỹ, thì ra tiếng mẹ thật. Mẹ lên đây từ lúc nào!
Mẹ đi từ lúc sáng sớm. Nhà vắng không có ai. Bốn phía về nói hốt hoảng nói lính sắp lên
lùng hang Áng Cúm. Việc bí mật, tƣởng không ai biết, nhƣng thật thì cả xóm Lũng Nghìu đều
mang máng trên Áng Cúm có gì lạ, nên bây giờ ngƣời ta lo sợ về kháo lên nhƣ thế. Mẹ lật đật đi
ngay. Mẹ kiếm bó củi vác nhƣ mọi ngƣời đi rừng. Mẹ đã lên từ lâu. Nêu lính không đi sớm, có
khi mẹ đã tới hang. Bây giờ thấy chúng nó lên nhanh, mẹ mới bƣớc quay lại, tìm cách cản chậm.
Mẹ còng rạp. Bó củi trĩu lƣng, nhƣ đội cái mai rùa. Quả nhiên, một lúc lâu mới thấy bọn lính nhô
ra. Chúng vƣớng bà cụ, chững lại, bây giờ mới đi đƣợc.
Cuối cùng, Mã Hợp và Thụ đã tới trƣớc mặt bọn lính Quốc dân đảng. Bài trƣởng bƣớc lên,
quát:
- Thằng kia...
Mã Hợp dõng dạc:
- Tôi đi hái củi mà.
Hƣơng trƣởng dắt con ngựa. Không dám hỏi trƣớc mặt bài trƣởng, sợ phạm lỗi, nó cứ lẩm
bẩm, cau có một mình:
- Đứa nào cũng hái củi... hái củi... Con mụ già kia...
Tên dinh trƣởng [20] sấn tới, hét: