Page 139 - Tuổi Trẻ Hoàng Văn Thụ
P. 139
Hai ngƣời xem lại khẩu súng ngắn giắt trong thắt lƣng. Rồi hất ống bƣơng nƣớc vào tắt đống
lửa, họ bƣớc mò ra phía cửa hang.
Vừa hay, Khén Chang hớt hải chạy vào, kêu khẽ:
- Sen cháng đƣa lính lên!
Thì ra lúc Khén Chang đánh trâu ở Nam Quan về thì cũng một lúc, lính Đồng Đăng rục rịch
đi vây.
Đồng Đăng tiến thẳng lên Khơ Đa ngay dƣới chân Áng Cúm. Quan cƣỡi ngựa, lính chạy,
chƣa hết một tiếng đồng hồ đã tới. Trong khi ấy bốn con trâu lọ mọ dằng co trong đƣờng núi, kíp
lắm, kíp lắm, thế mà Khén Chang còn về qua nhà rồi đi ngay, tới đƣợc Áng Cúm chỉ trƣớc chúng
nó vài bƣớc.
Trên cửa hang trông xuống đƣờng 4 đã nhan nhản lính khố xanh. Có Tây và khố đỏ dƣới
tỉnh lên. Quan Tây cƣỡi ngựa chạy quay quay trong đám lính. Vó ngựa nện chan chát xuống mặt
đƣờng, trên cao nghe nhƣ tiếng đập đá sắc lạnh. Tiếng ngựa hí rền rĩ vào lƣng núi, bóng sƣơng
vùn vụt vừa bay vừa tan, tan đến đâu thì trên này trông xuống thấy chỗ ấy vàng rộm những lính
mới đến. Tây vây kín một bên núi Áng Cúm phía đƣờng 4 rồi.
Bọn Quốc dân đảng ở Nam Quan vào chẹn các lối xuống bên này. Không biết chúng nó đã
đến chƣa. Phía núi ấy còn im phắc.
Thụ nhìn quanh sƣờn núi một lƣợt rồi bảo Mã Hợp:
- Không xuống đông đƣợc đâu. Chia ra mà đi, Mã Hợp à!
Câu nói là một mệnh lệnh. Rồi tiếp luôn, mọi việc nhƣ đã sắp đặt trƣớc cả, Thụ nói:
- Mã Hợp đi với tôi. Anh Vƣơng “cao” với Khén Chang.
Đằng kia có con đƣờng tắt rừng - lối bí mật Thụ tìm ra đề phòng những lúc cần. Tuy lối ấy
hóc hiểm, vừa đi vừa trèo cây, qua mấy chỗ đá trọc phải bíu dây đánh đu vào vách núi, trơ lƣng
ra, nhƣng đi đƣờng này địch không biết, không phải biến báo đối phó. Khén Chang đƣa Phong
xuống tắt đấy.
Thụ hỏi Mã Hợp:
- Sắp sẵn rồi chứ?
- Kia kìa.
Bên cửa hang có mấy bó củi vẫn dựng sẵn từ bao giờ. Mỗi ngƣời sẽ vác một bó. Trong phút
quyết định, Phong nắm tay Thụ và Mã Hợp. Rồi im lặng Khén Chang và Phong bƣớc khuất vào