Page 136 - Tuổi Trẻ Hoàng Văn Thụ
P. 136

- Anh em ở Ôn Châu đã đi dán truyền đơn lên các toa tàu xuôi, đến khi tàu chạy, thế là đến

               đâu tàu cũng tuyên truyền cách mệnh.
                    - Sáng kiến hay. Còn ở Điềm He, rất hăng, đi rải khắp các chợ.

                    Hôm trƣớc, Thụ mang truyền đơn về in ở Áng Cúm, in xong, phấn khởi lắm, Thụ đề nghị
               Phong cho phát động một trận tranh đấu tuyên truyền khắp Cao Bằng, Lạng Sơn. Phong đồng ý,

               chỉ dặn: cần làm cho thằng Tây không dò đƣợc tung tích. Bên Lạng Sơn chỉ đƣợc tranh đấu từ
               Đồng Mỏ, Điềm He, Thất Khê trở xuống, không rải truyền đơn ở biên giới. Đấy cũng là một

               kinh nghiệm mới mà dạo trƣớc đi rải truyền đơn, Thụ chƣa biết.

                    Thụ đi Thất Khê, xuống Đồng Mỏ. Phong vào tận Điềm He. Đem truyền đơn đến cho các tổ,
               lại cùng anh em đi rải.

                    Thụ và Phong trở về Lũng Nghìu, say sƣa nhƣ những ngƣời vừa thắng một trận đánh. Thật

               thế, họ đã tận mắt thấy rừng núi rung chuyển trong đợt kỷ niệm Xô Viết Nghệ An năm nay.
               Ngƣời các dân tộc hồi hộp đến với cách mệnh. Ở sào huyệt các đồn, các nha quan châu, quan

               bang, lính với quan xôn xao, cuống quýt.
                    Phong hỏi Thụ:

                    - Sáng nay gặp Mã Hợp không?
                    - Có.

                    - Mã Hợp đã đƣợc tin Hùng về chƣa?

                    - Chƣa.
                    - Ngót nửa tháng rồi. Hùng có lạ đƣờng không?

                    Thụ lắc đầu:
                    - Không. Hùng đã xuống Hòn Gai hai lần. Lần này lại đi với Sảo Kinh thì không lo.

                    Khi anh Phong chƣa về, Hùng và Thụ đã bàn nhau phải mở đƣờng cách mệnh xuống vùng
               mỏ bờ biển. Họ nghĩ một cách đầy hào hứng: “Nhƣ vậy, khi cách mệnh cần vƣợt biển ra thế giới

               thì đi đằng Hòn Gai nhanh gấp bao lần phải ra Hồng Kông”. Và Hùng đã xuống Hòn Gai hai lần

               rồi.
                    Thụ rất tin Sảo Kinh, ngay mới lần đầu gặp Sảo Kinh khi Thụ về họp tổ ở Khơ Đa.

                    Chu Sảo Kinh ngƣời Nùng, tính thẳng, không quen thì thào, nói cái gì thì nói to choang

               choác và làm ngay. Chân Sảo Kinh bƣớc thật  cao, nhƣ con gấu sợ  bẫy. Đi đƣờng Sảo Kinh
               thƣờng nhìn xa, để ý cẩn thận trƣớc những chỗ đƣờng rẽ. Cái nghề tải hàng lậu đã thành thói

               quen cho Sảo Kinh nhƣ thế. Có lần lái thuê đuổi hàng trăm con trâu qua Hà Giang xuống Móng
   131   132   133   134   135   136   137   138   139   140   141