Page 132 - Tuổi Trẻ Hoàng Văn Thụ
P. 132
*
* *
Phong về Long Châu đã đƣợc ít lâu.
Căn nhà gác bên số lẻ phố Nam Cai, có mấy ngƣời Việt Nam làm trong xƣởng chữa súng
của huyện ở chung nhau tại đấy.
Cái phố Nam Cai lấp ló dƣới bóng loáng thoáng những cây phƣợng. Nhà ở chìa lƣng ra bờ
sông, lác đác nhà ở và những mảnh đất hoang. Ngƣời thị trấn xƣa nay ngại ở phố ấy. Những toán
cƣớp ngoài thành có thể lội qua sông vào lấy của đốt nhà phố Nam Cai lúc nào cũng đƣợc. Bởi
vậy, phố cứ vắng ngơ vắng ngắt.
Nhƣng lâu nay có nhiều ngƣời hỏi thăm đến cái nhà bên số lẻ ấy. Ai ở Long Châu lâu rất dễ
trông dáng, để ý lối trò chuyện và cách ăn mặc của ngƣời hỏi thăm mà đoán khách là ngƣời buôn
thuốc phiện, buôn vàng, buôn hồi, buôn súng, buôn bò hoặc đấy là ngƣời của tƣớng cƣớp về tìm
nhờ chữa súng. Có khi là ngƣời quen và họ hàng cũng ngƣời Nùng, ngƣời Hán, ngƣời Tày ở
Bình Tƣờng, ở Nam Ninh xuống, hoặc bên Cao Bằng và Lạng Sơn sang. Ngƣời nhà hay ngƣời
buôn, thấy lạ, cứ đoán đại khái. Chẳng biết thế nào chỉ biết cái phố Nam Cai vắng vẻ, lâu nay có
nhiều ngƣời lạ hay lui tới.
Nhƣng cũng còn nhiều khách lạ thì ngƣời Long Châu chịu không biết ở đâu tới, bởi họ cũng
áo quần nhƣ ngƣời Bình Tƣờng, ngƣời Lạng Sơn.
Vậy mà không phải. Họ ở Hồng Kông vào, có khi Thƣợng Hải xuống. Còn từ Hà Nội lên
hay tận Sài Gòn ra nữa. Ngƣời Long Châu ở cái trấn tĩnh mạc cùng kiệt địa đầu biên giới ấy
không thể biết hết đƣợc mọi khách khứa thƣờng thăm hỏi đến căn nhà cũ kỹ có cái gác xép bên
dãy số lẻ phố Nam Cai đâu.
Buồng trên gác mà Phong ở đã có lúc trở thành cơ quan lƣu động tiền phƣơng của Ban chỉ
đạo hải ngoại của Trung ƣơng Đảng. Ở đấy, hoạt động của Đảng nối cách mệnh Việt Nam với
thế giới và con mắt của Đảng nhìn về khắp nƣớc và ra thế giới. Những lóp huấn luyện nhỏ mở
ngay đấy. Có khi chỉ năm ba ngƣời, và hết hai ba ngày gọn ghẽ. Phong trực tiếp phụ trách việc
huấn luyện công phu và tỉ mỉ ấy. Thanh niên Cao Bằng, Lạng Sơn ra tấp nập. Họ thƣờng sang
Long Châu, nhƣ ngƣời đi chợ. Ngày Tết, ngƣời qua lại càng dễ che mắt bọn mật thám.