Page 130 - Tuổi Trẻ Hoàng Văn Thụ
P. 130
Bùi nói:
- Anh đừng ngại, không sợ túng đâu, anh Vƣơng “cao” à.
- Không, tôi có việc đến hẹn phải đi xa ít ngày. Nhờ tìm sẵn cho mình chỗ ở mới, để hôm
nào về.
Bùi cƣời:
- Cái nhà bây giờ rỗng tuếch thế này, cả một “dinh” đến đóng cũng lọt thỏm, anh còn định ở
đâu?
Phong lắc đầu.
- Chúng nó đã chụp ảnh, lăn tay chúng mình trong sở cảnh sát rồi. Phải cẩn thận hơn. Ở đâv
không tiện nữa.
Bùi mới nghĩ ra.
*
* *
Mùa xuân đƣơng trở lại trên các vùng biên giới, bên này và bên kia Long Châu.
Những rừng hồi xanh mờ nhƣ làn khói thơm. Những đồi trẩu lá non xanh tơ đơm lên nhƣ xôi
và hoa mơ, hoa đào đã lại chen nhau cƣời trắng, cƣời hồng nhƣ mọi năm. Cả đến vùng lòng chảo
khô cằn đồi trọc Lộc Bình suốt từ Lạng Sơn sang bên kia đã lại chập trùng in nghiêng một màu
cỏ tranh biêng biếc.
Trên vách núi cửa ải cũ Quỷ môn, giữa những bụi si già đƣơng chen bật ra một nhánh rễ mới
trắng hau.
Chòm phong lan buông một nét vàng hây xuống khe đá.
Chú tắc kè non mới nở, lƣng đốm màu rêu đỏ, đứng khệnh hai chân trƣớc lên, ngây nhƣ ai
tạc nó vào trƣớc hang.
Phong đến Lũng Nghìu.
Thụ không có ở đấy. Mã Hợp xuống bán củi chợ Ải Khẩu chƣa về.
Chỉ trông dáng vừa quen vừa lạ, lại thân mật của Phong, mẹ hỏi ngay:
- Cháu đi cách mệnh à?
Mẹ đã trông thấy hàng trăm ngƣời cách mệnh đến nhà rồi, mẹ biết nhìn rõ ra mặt ngƣời cách
mệnh khác, mặt thằng mật thám không giống thế đƣợc.