Page 125 - Tuổi Trẻ Hoàng Văn Thụ
P. 125
Anh em ở châu Hoà An đem cất kỹ những quả tạc đạn ấy vào hang đá. Mỗi lần đƣợc tạc đạn
về, các tổ cách mệnh lại thì thào đồn thặng lên, vui sƣớng lạ thƣờng. Có ngƣời nói: “Thằng Tây
đồn Nƣớc Hai có súng, cách mệnh chúng mình có lựu đạn. Bằng nhau rồi. Muốn đi ném ngay
cho nó chết không kịp chạy về nƣớc nữa”. Họ rộn rịch nhƣ sắp đƣợc đi đánh đồn đến nơi. Họ lại
nói: “Năm trƣớc, Đặng Tử Mẫn đem cƣớp về đánh Tà Lùng thì không xong, bây giờ ta đem cách
mệnh đánh thằng Tây đồn Tà Lùng thì nó phải chết”. Có ngƣời hăng hái quá, thèm đánh quá, đi
đâu cũng bí mật giắt quả tạc đạn trong thắt lƣng.
Hai ngƣời lên gác, vào ngồi nói chuyện trong buồng vắng vẻ. Phong hỏi tình hình phong trào
cách mệnh ở Cao Bằng.
Hùng vẫn cƣời khinh khích rồi đặt cái tải cói xách dƣới tay xuống, mở ra.
- Anh xem này. Cách mệnh Cao Bằng đây.
Trong tải lăn lóc ra mấy mảnh vỏ tạc đạn nhẵn nhụi xám bóng. Phong hỏi:
- Đem những của này đi đâu!
- Về Cao Bằng.
- Làm gì?
Hùng cƣời to:
- Anh lại hỏi làm gì!
Phong trầm ngâm rồi nói:
- Mình hỏi thật đấy.
Hùng vẫn cƣời:
- Đem cho Tây ăn chứ làm gì!
- Ừ, thế cho Tây ăn bằng cách nào, hôm nào thì cho nó ăn?
- Hãy cất để dành đấy, cho thật nhiều và đợi thời thế, anh Vƣơng “cao” ạ.
Phong lặng im một lát. Phút lặng im tỏ một ý nghĩ khác mà Hùng cảm thấy. Bởi vì nét mặt
Phong đƣơng vui, bỗng nghiêm lại rồi lạnh hơn. Vì vậv, Hùng nín cƣời, nhìn Phong. Lát sau,
Phong nói:
- Cách mệnh cần phải có võ trang thì mới đánh đổ đƣợc kẻ thù. Nhƣng bây giờ cách mệnh
Việt Nam có rất nhiều việc phải làm trƣớc thì rồi võ trang đánh đế quốc và phong kiến mới đổ
đƣợc. Bài học Xô Viết Nghệ An có nhiều kinh nghiệm cho phong trào cả nƣớc nhƣ thế rồi. Anh
thấy không, ta đã biết đế quốc và phong kiến cứ khủng bố trắng, bao chiến sĩ đã hy sinh tính
mệnh, nhƣng cả nƣớc vẫn sôi sục cách mệnh, cả nƣớc càng đau khổ thì càng có tinh thần cách