Page 133 - Tuổi Trẻ Hoàng Văn Thụ
P. 133

Bấy giờ đƣơng cữ giêng hai, cái Tết vẫn còn kéo dài trong các làng Tày làng Nùng. Ngƣời

               vui xuân cứ theo hội lùng tủng mà đàn hát tràn vùng này vùng khác, ròng rã hàng tháng. Đƣợc
               dịp, những thanh niên có chí hƣớng cách mệnh cũng trà trộn vào đám hội, xách đàn tính đi chơi,

               nhƣng kỳ tình họ ra Long Châu theo lớp huấn luyện, ra đƣợc đông lắm, đến khi về, tay vẫn cầm
               chiếc đàn tính mà trong túi chàm đeo vai có truyền đơn, có điều lệ Đảng. Nhƣng nét mặt vừa hớn

               hở vừa suy nghĩ của những ngƣời thanh niên ấy thì khác lúc đi, không mấy ai có thể hiểu đƣợc.
                    Phong ở Hồng Kông về, cái Tết đƣơng qua Quảng Châu thế mà về Long Châu vẫn thấy cái

               Tết còn nguyên. Thụ thấy Phong cũng vui nhƣ những bạn trẻ ra dự lớp huấn luyện của Đảng.

               Phong bảo Thụ:
                    - Trần Minh  [18]  sắp về.

                    - Hay lắm, anh Vƣơng “cao” à!

                    Phong nói:
                    - Trần Minh đi học quân sự, nhƣng hãy để việc quân sự đấy, bây giờ việc gấp là Trần Minh

               sẽ phụ trách ấn loát. Nhiều tài liệu thời sự ta cần in ngay để chuyển về xuôi mới kịp tung đi khắp
               nƣớc. Nhƣng ở đây mà thêm cơ quan ấn nữa thì kềnh càng quá. Ngƣời đến phố Nam Cai nhiều

               thế kia, nhà mình nhƣ họp chợ, lỡ một cái... Bọn Quốc dân đảng không có cố bắt mình, nhƣng
               mình biết thằng này bán tin tức cách mệnh cho Tây lấy nhiều tiền lắm. Phải cẩn thận...

                    - Hay là ta đƣa về hang Áng Cúm.

                    - Cả bộ phận in ở Áng Cúm cũng không phải là an toàn thật đâu, cần đổi chỗ hoặc chia nhỏ
               thêm ra. Không nên chủ quan. Hôm nào xuống đấy rồi bàn.

                    - Tổ chức của ta đã có cơ sở ở cả bốn phía quanh núi, thằng Tây Quốc dân đảng cũng thế
               thôi, lo gì!

                    - Đừng khinh địch, Năm à. Trên thế giới, cuộc cách mệnh nào thất bại cũng chỉ vì khinh
               địch. Phố Nam Cai này có mấy thằng mật thám, liệu ta biết hết chƣa. Chắc chúng mình đều phải

               ngần ngừ, chƣa thể biết hết đƣợc. Tình hình này, hai kẻ thù của cách mệnh ở hai bên nách thì lại

               càng không đƣợc chủ quan. Cứ xem sẵn nơi nào tiện nữa. Cần có những chỗ dự bị. Nếu đƣợc
               chỗ tốt hơn chúng ta cũng chuyển các lớp huấn luyện ở đây đi.

                    Thụ hỏi:

                    - Về Hạ Đống có đƣợc không?
                    - Hạ Đống à...

                    Thụ nói:
   128   129   130   131   132   133   134   135   136   137   138