Page 151 - Tuổi Trẻ Hoàng Văn Thụ
P. 151
- Không sợ. Hôm nào tao sang Lũng Nghìu rủ mày đi Bằng Tƣờng mua cái xoong, mày đi
với tao nhé. Tao tha tội cho mày rồi, đừng sợ. Từ giờ tao chơi với mày, mày nghe tao bảo, thì rồi
mày cũng đƣợc sung sƣớng, tao bảo thật.
Lúc ấy, vợ Mạo ra tƣởng nó ra chào mình, hóa ra nó bƣớc đến, chống một tay lên mạng
sƣờn, mắng:
- Thằng Mán rừng bán củi kia! Ngồi bẩn ghế nhà tao, cút ngay!
Mã Hợp nghĩ đau trong bụng. Thế mà phải đứng dậy, bƣớc ra. Vừa đi vừa nói một mình:
“Ông tha cho mày thì có, không có cách mệnh thì ông giết chết tƣơi cả hai vợ chồng mày hôm
nay rồi”.
*
* *
Đến hôm gặp Thụ, Mã Hợp bảo:
- Thằng Mạo này mới làm mật thám, chƣa biết nghề. Phải tay thằng mũi lõ Đăng Vít thì nó
đã đem cái sổ to ra hỏi ảnh, hỏi chữ. Tức thật, mình biết chữ rồi mà nó không biết hỏi!
Thụ cũng phải phì cƣời. Nhƣng Mã Hợp thở dài nói tiếp:
- Dạo này đứt môi cả các châu, bị bắt nhiều quá.
Thụ nói:
- Chỉ có một thằng Mạo, một thằng Noãn cam lòng làm chó thế thôi. Không đáng lo, Mã
Hợp ạ. Một ngƣời không tốt, nhƣng ta có trăm ngƣòi tốt. Sự thật nhƣ thế đấy. Hôm nay chúng
mình ăn cơm sớm, rồi sang Khơ Đa. Đêm nay, chúng ta làm lễ truy điệu đồng chí Sảo Kinh, rồi
các tổ bên Khơ Đa đi đấu tranh cho thằng Tây biết, cách mệnh đã nổi lên rồi, không bao giờ nó
vật nổi cách mệnh đâu.
*
* *
Sáng đã lâu. Nhƣng từ xóm Khơ Đa xuống cầu Tà Lài còn sƣơng toả mù mịt. Những đám
khói đốt sƣởi đêm qua đọng lại, thành làn sƣơng đặc quyện từ mặt suối Lũng Lừ lên các lán phu
làm đƣờng ở ven chân núi.