Page 66 - Truy Tìm Căn Nguyên Tăng Trường
P. 66
nhiều búa rìu dư luận. Thủ tướng Singapore đã chính thức bác bỏ lập luận của
Krugman và tuyên bố rằng nếu thế thì từ nay Singapore sẽ có một mục tiêu tăng
trưởng tiến bộ khoa học công nghệ hàng năm ở mức 2%.
Các học giả và các vị thủ tướng đã phê phán phát hiện của Young-Krugman (theo tôi
họ phê phán đúng) trên vài cơ sở. Thứ nhất, phát hiện này đã không tính đến chân lý
bất di bất dịch: ai cũng hành động vì động cơ. Robert Barro của Đại học Harvard và
Xavier Sala-i-Martin của Đại học Columbia đã chỉ ra trong cuốn sách của họ về tăng
trưởng là chính bản thân sự tích luỹ vốn chịu ảnh hưởng của sự thay đổi khoa học
công nghệ. Nếu khoa học công nghệ đang tiến bộ, thì tỷ suất lợi nhuận của vốn sẽ
tăng. Nếu tỷ suất lợi nhuận của vốn tăng, sẽ có nhiều vốn được tích luỹ hơn. Về lâu
dài, vốn bình quân người lao động, tiến bộ khoa học công nghệ, và năng suất lao động
sẽ tăng ở cùng một mức (như đã xảy ra trong ví dụ). Nhưng chúng ta sẽ nói rằng
nguyên nhân tạo ra tăng trưởng là tiến bộ khoa học công nghệ, yếu tố ảnh hưởng đến
cả tích luỹ vốn và tăng năng suất. Khi Peter Klenow và Andrés Rodríguez-Clare lặp
lại tính toán của Young, có tính đến ảnh hưởng của sự thay đổi khoa học công nghệ
đối với vốn, họ đã thấy rằng tiến bộ khoa học công nghệ chiếm một tỷ trọng tăng năng
suất lớn hơn so với tính toán của Young cho nhóm bốn nước.
Thứ hai là, phát kiến cho rằng tích luỹ vốn tạo ra sự phát triển ở Đông Á, ngay cả nếu
đúng đi nữa, cũng không trả lời được cho câu hỏi: Quá trình này có thể xảy ra ở nơi
khác không? Để trả lời cho câu hỏi này, chúng ta cần xem xét, liệu độ biến thiên
(variation) mức tăng trưởng vốn có thể lý giải được bao nhiêu phần trăm độ biến thiên
về mức tăng năng suất lao động ở các nước. Câu trả lời là không nhiều. Klenow và
Rodríguez-Clare tính toán là con số này chỉ vào khoảng 3%, trong khi độ biến thiên
về tiến bộ khoa học công nghệ tạo ra 91% độ biến thiên mức tăng năng suất lao động
ở các nước (vốn con người chỉ tạo ra 6% bé nhỏ còn lại). Theo kết quả của một nghiên
cứu khác, độ biến thiên mức tăng trưởng vốn chỉ tạo ra 25% độ biến thiên tăng trưởng
ở các nước.
Cụ thể hơn, hãy so sánh trường hợp một số nước ở khu vực Đông Á và một số nước
không thuộc khu vực này. Nguồn vốn tính bình quân trên đầu người lao động của cả
Nigeria và Hồng Kông đều tăng hơn 250% trong giai đoạn 1960-1985, tuy nhiên, sự
đầu tư lớn này không đem lại kết quả như nhau cho hai nước: năng suất lao động của
Nigeria chỉ tăng 12%, trong khi của Hồng Kông tăng 328%. Hai trường hợp tiêu biểu
66