Page 64 - Truy Tìm Căn Nguyên Tăng Trường
P. 64

Xu hướng này giải thích tại sao Baumol kết luận sai (như ông đã thẳng thắn thừa nhận
               khi de Long chỉ ra). Một cách khái quát hơn, câu chuyện này góp phần giải thích tại

               sao quan điểm này lại tồn tại lâu đến vậy trong các cuộc thảo luận kinh tế về sự đồng
               qui của thu nhập các nước. Các nhà kinh tế chủ yếu chỉ nghiên cứu các nước giàu, bởi

               vì các nước này có cơ sở dữ liệu tốt. Những kẻ thắng trận là những kẻ viết nên lịch sử

               kinh tế.
               Ngay cả mẫu dữ liệu của Maddison cũng bị ảnh hưởng nhiều bởi xu hướng nghiêng
               về chọn các nước giàu, bởi vì hiện nay danh sách những nước nghèo do WB liệt kê

               chỉ còn tám nước – chiếm chưa đầy 1/3 mẫu. Bởi vì các nước nghèo chiếm đa số trên

               thế giới, đây vẫn là một sự thiên lệch nghiêm trọng nghiêng về các nước giàu hiện
               nay. Chẳng hạn, trong mẫu dữ liệu của Maddison, mà theo đó người ta có thể dự đoán

               về thu nhập năm 1820, không có nước nào ở châu Phi. Sự thiếu hụt số liệu về châu
               Phi có liên quan rất nhiều đến sự đói nghèo ở châu lục này. Đất nước Chad nghèo đói

               hiện nay không đủ sức hỗ trợ các nhà lịch sử kinh tế nghiên cứu quá khứ của mình.
               Vốn nghèo (và có tỷ lệ mù chữ cao), Chad của năm 1820 không hề có một cơ quan

               thống kê nào giữ nhiệm vụ thu thập số liệu. Theo lập luận rằng các nước nghèo hiện
               nay đã không thể tăng trưởng nhiều, rõ ràng là chúng ta có thể thấy thậm chí còn

               nhiều bằng chứng hơn về việc các nước giàu trở nên giàu hơn khi chúng ta có một
               mẫu dữ liệu đầy đủ hơn.

               Ngay cả sự bàn luận của tôi về các xu hướng trong thời kỳ 1960-1999 cũng nghiêng
               về các nước giàu hiện nay. Gần như hầu hết các nước giàu hiện nay đều có cơ sở dữ

               liệu đầy đủ, trong khi các nước không may mắn thì ngược lại. Tôi có thể kiểm tra điều
               này bằng cách xem xét sự phân loại các nước ở cuối thời kỳ này của WB thành các

               nước công nghiệp (thành viên của Tổ chức Hợp tác và Phát triển Kinh tế) hoặc các
               nước đang phát triển. Sự tính toán của tôi về các xu hướng trong giai đoạn 1960-1999

               cho thấy các nước nghèo tăng trưởng chậm hơn đã chỉ sử dụng 100 nước có số liệu
               trong giai đoạn này. Chỉ có một nước công nghiệp không có số liệu đầy đủ: Đức, bởi

               vì khó tìm được số liệu đồng nhất trước và sau sự thống nhất của đất nước này. Trong

               khi đó, một nửa số quốc gia được WB liệt kê là các nước đang phát triển năm 1999
               thiếu số liệu hoàn chỉnh. Bởi thế nên mẫu dữ liệu từ năm 1960 đến 1999 của tôi chủ
               yếu nghiêng về các nước giàu hiện nay.

               Tôi đã chỉ ra một xu hướng của các nước nghèo tăng trưởng chậm hơn và các nước


                                                             64
   59   60   61   62   63   64   65   66   67   68   69