Page 18 - Truy Tìm Căn Nguyên Tăng Trường
P. 18
sát). Ravallion và Chen giữ nguyên mức xác định nghèo đói này ở từng nước trong
suốt giai đoạn cần phân tích. Vì thế câu hỏi đặt ra là: Tốc độ tăng trưởng kinh tế
chung làm thay đổi tỷ lệ những người sống dưới mức chuẩn đói nghèo trên như thế
nào?
Câu trả lời khá rõ: tăng trưởng nhanh song hành với mức giảm đói nghèo nhanh, trong
khi suy thoái kinh tế là nguyên nhân khiến tình trạng đói nghèo gia tăng. Ở đây, tôi
tóm lược số liệu của Ravallion và Chen bằng cách chia số liệu thành bốn nhóm có quy
mô tương đương, từ tăng trưởng nhanh nhất tới suy thoái nhanh nhất. Dưới đây là
bảng so sánh sự thay đổi mức đói nghèo ở các nước có mức tăng trưởng nhanh nhất
với các nước có mức suy thoái nhanh nhất:
Tỷ lệ đói nghèo tăng mạnh ở những nền kinh tế suy thoái nghiêm trọng – phần lớn là
Đông Âu và Trung Á. Đây là những nền kinh tế suy thoái cùng sự tan vỡ của chế độ
cũ và tiếp tục suy thoái trong giai đoạn quá độ sang chế độ mới. Suy thoái làm tăng tỷ
lệ đói nghèo cũng diễn ra ở châu Phi. Tỷ lệ đói nghèo tăng vọt trong thời kỳ suy thoái
trầm trọng ở Zambia, Mali, và Bờ Biển Ngà.
Những quốc gia có tăng trưởng thu nhập tích cực cũng đã giảm thành công tỷ lệ người
sống dưới mức nghèo. Tăng trưởng bình quân nhanh nhất cũng tương ứng với tỷ lệ
giảm nghèo nhanh nhất. Ví dụ, lợi ích do tăng trưởng đem lại đã đến được với những
người nghèo ở Indonesia khi thu nhập bình quân đã tăng thêm 76% từ năm 1984 đến
1996. Tỷ lệ người Indonesia sống dưới mức nghèo năm 1993 chỉ còn bằng 1/4 năm
1984. (Tuy nhiên, tình hình lại bị đảo ngược theo chiều hướng tồi tệ khi cuộc khủng
hoảng tài chính diễn ra ở Indonesia giai đoạn 1997-1999. Thu nhập bình quân giảm
12% và tỷ lệ đói nghèo tăng 65% một lần nữa khẳng định thu nhập và đói nghèo luôn
song hành cũng nhau).
18