Page 16 - Truy Tìm Căn Nguyên Tăng Trường
P. 16

Một phần tư trong số các nước nghèo nhất đã phải chịu nạn đói trong vòng ba thập kỷ
               qua; trong khi không có nước nào trong số các nước giàu nhất phải trải qua điều này.

               Ở các nước nghèo nhất như Burundi, Madagascar, và Uganda, gần một nửa số trẻ em
               dưới ba tuổi thấp khác thường do suy dinh dưỡng.

               Một gia đình Ấn Độ sống trong một túp lều lợp rạ hiếm khi “có được hai bữa ăn no

               trong ngày. Bữa trưa sẽ chỉ là vài cây mía. Thỉnh thoảng họ mới được nếm món
               ‘sattu’ (làm từ bột mì), đậu, hay khoai tây, v.v... nhưng chỉ vào những dịp đặc biệt”.
               Ở Malawi, những gia đình nghèo nhất “thường nhịn đói hai đến ba ngày hoặc thậm

               chí là cả tuần… và chỉ ăn một ít rau… Đặc biệt trong những tháng giáp hạt, một số hộ

               gia đình còn chỉ ăn cám ngô (gaga/deya owawa) và mùn cưa (gmelina) trộn với một ít
               bột ngô”.

               Người nghèo dễ bị áp bức
               Một số đất nước nghèo đôi khi vẫn tồn tại những cảnh bắt người làm nô lệ để trừ nợ.

               Ví dụ, các quan sát viên của Ấn Độ cho biết, luôn tồn tại “cái vòng luẩn quẩn của việc
               vay nợ mà ở đó con nợ làm việc cho chủ nợ như đầy tớ, hay trên chính cánh đồng của

               mình như người làm công… Khoản nợ có thể tăng lên rất nhanh do lãi suất cao, vì
               vắng mặt do ốm, và các chi phí phải gánh để mua lương thực và thuê chỗ ở”.

               Những dân tộc thiểu số đặc biệt dễ bị áp bức. Tại Pakistan năm 1993, cộng đồng
               Bengal ở Rehmanabad, Karachi “bị thu hồi đất để giải phóng mặt bằng, phải chuyển

               tới nơi định cư mới, dựng nhà tạm bằng tranh nứa và bao tải. Họ thường bị những kẻ
               đầu cơ đất, cảnh sát và những kẻ tham gia các phong trào chính trị làm phiền”.

               Trẻ em nghèo là đối tượng dễ bị áp bức hơn cả. Bốn mươi hai phần trăm trẻ ở độ tuổi
               từ 10 tới 14 tại những nước nghèo nhất phải làm việc nặng nhọc. Trong khi đó, ở các

               nước giàu nhất, chưa đầy 2% trẻ từ 10 tới 14 tuổi phải lao động. Mặc dù hầu hết các
               nước đều có luật cấm sử dụng lao động trẻ em nhưng Bộ Ngoại giao Mỹ vẫn xếp

               nhiều nước vào nhóm không thực thi luật này. Tám mươi tám phần trăm các nước
               nghèo nhất nằm trong nhóm này trong khi không có nước giàu nào cả. Ví dụ, chúng

               tôi xin kể câu chuyện về Pachawak ở bang Orissa, miền Tây của Ấn Độ: “Pachawak

               bỏ học từ lớp ba sau khi bị thầy giáo dùng roi đánh thậm tệ. Từ đó, cậu phải đi làm
               cho những gia đình giàu có. Bố của Pachawak có một mẫu đất song ông vẫn chỉ như
               người làm công. Em trai của Pachawak 11 tuổi cũng phải đi làm để giúp gia đình trả

               khoản nợ đã vay để cưới vợ cho người anh cả. Hình thức làm công gán nợ này được


                                                             16
   11   12   13   14   15   16   17   18   19   20   21