Page 145 - Trần Huy Liệu Cõi Đời
P. 145

Cuối  năm 1947, Sửu sinh con gái Trần  Nguyệt  Quang, đứa  con sinh  ra  trong kháng

               chiến sài đẹn, ghẻ lở đã lớn lên ăm ắp tình mẹ nhưng đầy những khắc khoải, day dứt của
               người cha.



                    NĂM 1946: ÔNG “Tả KHUYNH”


                    Cuộc cách mạng nổ ra vào tháng Tám năm 1945 đã thắng lợi mà không phải đổ nhiều

               máu. Dân chúng, trải qua ngót trăm năm nô lệ và nạn đói khủng khiếp đã căm thù ngoại
               bang - dù là Pháp hay Nhật - đến cực điểm, chỉ cần một “mồi lửa” là cháy bùng lên. Đó là

               nguyên nhân sâu xa. Còn trực tiếp, thì đạo quân Quan Đông vỡ trận ở Mãn Châu Lý trước
               Hồng quân Xô viết, Nhật đầu hàng Đồng Minh vô điều kiện. Trục phát xít đi đời.



                    Trong nước, chính phủ Trần Trọng Kim bối rối, không điều khiển được sự tình. Quân
               Nhật gần như tê liệt, Pháp rục rịch trở lại. Ở lán Nà Lừa trong rừng sâu Tuyên Quang, qua

               radio, Hồ Chí Minh, giữa những cơn sốt ác tính, nhận ra đây là thời cơ có một. Cướp chính
               quyền nhanh, không thì thời điểm thuận lợi qua đi, lực lượng dù còn mỏng cũng phải tiến

               hành.


                    Đội quân cách mạng từ Tuyên Quang tiến về Thái Nguyên. Lấy chính quyền quá dễ.

               Thực chất là nhiều nơi chả có chính quyền nào cả. Họ tiến luôn về Thủ đô. Được cái là Mặt

               trận Việt Minh, tổ chức từ rất lâu, đã có cội rễ trong dân chúng, tập hợp được tất cả, từ anh
               dân cày đến người hào chủ. Việt Minh là lực lượng lớn nhất, ra lời kêu gọi là dân nhất tề

               hưởng ứng.


                    Ngày  19-8-1945,  Bắc  Bộ  Phủ  về  tay  Việt  Minh.  2-9-1945,  Chính  phủ  mới  ra  mắt  ở

               quảng trường Ba  Đình. Dân  chúng, kể  cả  hoàng gia, mừng rỡ  biết  Hồ  Chí Minh chính là

               Nguyễn Ái Quốc. Trong thành phần “tân triều”, ngoài Việt Minh còn có các đại diện đảng
               phái khác như Việt Nam Quốc dân đảng, Việt Nam Cách mạng đảng. Sự phân chia quyền lực

               là không thể tránh khỏi, dù người Cộng sản chiếm ưu thế khi nắm Việt Minh.
   140   141   142   143   144   145   146   147   148   149   150