Page 51 - Tín Ngưỡng Cư Dân Ven Biển Quảng Nam
P. 51

'r/ứ/t  .'y'^^ù'rytỵ



            Bên cạnh các  danh  xưng  tôn  kính  là những kiêng ky,
       mà về bản chất cũng là sự tôn vinh vị thần có công làm cho
       sóng yên, biển lặng, bảo toàn tính mạng cho nhà biển.  Dân
      biển kiêng gọi cá voi là  "cá ông"  mà gọi là "Ngư ông / ông

      Ngư".  Khi gặp cá voi chết thì bảo là "ông lỵ" hoặc "ông tắt
      hdi",  chưa  có  mùi  thì  nói  là  "ông  còn  thơm",  xác  to  quá
      không  bỏ  vào  quan  tài  được,  phải  đan  rọ  tre  cho  vào,
       nhưng lại  gọi "rọ"  là  "trục  trịch",  hành  động đưa cá  vào  rọ
      thì  nói  là  "đăng  ông".  Vạn  làng  hay  cá  nhân  nào  đó  vớt
      hoặc  nhìn  thấy  xác  cá  trôi  vào  bò  thì  bảo  là  "được  ông".
      Trường hỢp "được ông" trên biển thì nói là "ngài gửi".


      2.2.1.2. Lăng mộ

            Xơi  thờ  phụng  cá  voi  ở  Quảng  Nam  -  Đà  xẵng,  quy
       mô  dù  lớn  hay  nhỏ,  hình  dạng  giông  đình  hay  miếu,  đều
       gọi  chung  là lăng ông.  Hầu  như  phường,  xã  ven  biển  nào

      cũng có lăng ổng.  Ngoài ra, lăng ông còn có ở những vũng,
      vịnh,  mom,  mũi  (thoạt  đầu  thường  do  một  vạh  thiết  lập,
      rồi dần trở thành nơi cúng kiếng chung của các ghe thuyền
       đi qua).

            Láng Ồng là biểu  tượng mọi  mặt của cộng đồng nghề
      biển,  có  tính  pháp  lý  bởi  các  sắc  phong,  sắc  phong  được
       quan niệm  là "hàm  ân",  và cùng với "Ngọc  cốt"  (xương),  là
      biểu  trưng  của  thần  Nam  Hải.  Trong  quá  trình  sưu  tầm,
      chúng tôi đã gặp một số bản sắc phong cá voi ở một sô" làng



                                     5 1
   46   47   48   49   50   51   52   53   54   55   56