Page 311 - Tín Ngưỡng Cư Dân Ven Biển Quảng Nam
P. 311

hẳn  buồn  mà  còn  chứa  đựng  niềm  vui  vì  sự  thượng  thọ
     của  người  thân.  Điều  này phù  hợp  vói  quan  niệm  và  cách
     ứng  xử của  ngư  dân  với  cá  voi,  nhưng ở  đây  hát  cũng chỉ
     thuần  là  đưa  linh  cá  voi;  còn  làn  điệu/  tiếng  xô  của  hò

     Chèo  cạn  Xhượng  Bạn  thì  như  mang  âm  hưởng  của  hò
     Sông  Mã  "khoan  hỡi  hò  hoan,  khoan  khoan  dô  khoan".
     Đến  vùng  Quảng  Bình,  cũng  là  hò  Chèo  cạn  nhưng  làn
     điệu  chủ  yếu  lại  là  những  làn  điệu  dân  ca  đặc  trưng  của
     vùng này,  đó là hò khoan,  hò hụi và hò ý gia  [122,tr.  581];

     Còn  đến  Quảng  Nam  -  Đà  Nang  và  các  tỉnh  Nam  Trung
     Bộ,  thì  hò  Chèo cạn đã được bổ sung chủ yếu làn  điệu của
     Tuồng.  Các  tiếng  xô  không  chỉ  là  tiếng  đệm  mà  còn  là
     những khúc hát "láy lại",  như khang định và  ngợi ca công
     đức của cá voi.

              Theo  chúng  tôi,  trò  diễn  của  làng  Thai  Dương  là
     một  "hèm"  nhằm  ôn  lại  một  đặc  điểm/  công  lao  của  Tiền
     Hiền  làng,  nó  không  liên  quan  đến  vị  thần  biển-  cá  voi.

     Cũng ở  Huế,  làng Thuận An  trong cúng giỗ  cá  voi cũng có
     một "hèm" nói lên đặc điểm  "thực tiểu ngư" của cá voi,  mà
     ở  Quảng  Nam  -  Đà  Nẵng  không  hoàn  toàn  giông.  Đó  là
     trong  lễ  cúng  của  làng  Thuận  An  phải  có  cá,  một  con  cá
     sống và  một con cá nướng...  Lễ xong thì thả cá  sống xuống

     biển  [122,  tr.650].  Lễ  kỵ  ông  ở  Quảng  Nam  -  Đà  Nẵng
     cũng  có  cá  nhưng  là  cá  chín,  do  vậy  cũng  không  có
     việc"phóng sinh" xuông biển như làng Thuận An.


                                 -    3   1    1
   306   307   308   309   310   311   312   313   314   315   316