Page 315 - Tín Ngưỡng Cư Dân Ven Biển Quảng Nam
P. 315
Bà không lấy chồng, ơ vậy "cứu nhân độ thế". Đến ÕO
tuổi thì được dân làng tôn vinh là "Đức Bà hằng cứu thế".
Một ngày nọ, Bà cho dân làng biết đến trung tuần tháng
hai, Bà sẽ đi nời khác. Rồi vào sáng ngày 12 tháng 2 âm
lịch, Bà ngồi kiết già trưóc cửa nhà mà di ngôn lại. Đúng giờ
Ngọ, Bà nhập Bồng Lai. Từ đó, ngày 12 tháng 2 trỏ thành
ngày kỵ/ ngày lệ của Bà. Theo di ngôn của Bà, dân làng
không dùng vải vóc để tẩm liệm mà chỉ liệm bằng bông hoa,
cây cỏ. Đến tối, khi làng xóm vừa mới lên đèn, thì nhà nào
cũng cảm thấy mùi hoa sứ trắng (hoa đại) ngào ngạt khắp
nơi. Mọi người kinh ngạc khi thấy nắp áo quan của Bà đã
mở tung, phủ kín người Bà toàn là hoa sứ trắng. Thương
tiếc và biết ơn Bà, làng Thu Bồn đã xây lăng thờ.
+ Bà Thu Bồn hay Bà Bô Bô, là một nữ tướng nhà Lê
bị giặc Chiêm Thành truy đuổi đến thôn Thu Bồn thì ngã
ngựa. Tóc bà quấn vào chân ngựa không thoát kịp, nên bị
giặc giết. Dân Thu Bồn cảm phục, lập lăng thờ ngay trên
mộ Bà, kèm theo vật thờ là một chang tóc của phụ nữ.
Riêng dân Phường Rạch (Quê Trung, Quê Sơn), nơi
cũng có lăng thờ Bà Thu Bồn, kể rằng Bà thường hiển linh
ở các nơi: ao, ruộng, bãi, ghềnh, nên những nơi này cũng
được gọi là "ao Bà, ruộng Bà, bãi Bà, ghềnh Bà". Tại đây
còn lưu truyền câu ca dao:
Ghềnh Bà cá lội tung tăng
Thác Ông chim gáy cát giăng bãi bồi.
- 3 1 5