Page 126 - Tín Ngưỡng Cư Dân Ven Biển Quảng Nam
P. 126

TÍN NGƯỠNG Cư DÀN VEN BIỀN QUẢNG NAM - ĐÀ NẢNG



        giữ  một  sô" đồ  thờ  như  lọn  tóc  của  phụ  nữ;  chiếc  ghe  đua.
        Những vật này vừa là đồ thò,  vừa được xem là vật ký thác
        của  Mẫu  thần,  giông  như  cư  dân  vùng  Trường  Sơn  -  Tây
        Nguyên thường có vật ký thác của các thần Yang / Giàng/
        Dàng,  đưỢc  thờ  trong  nhà  Rông  hoặc  các  miếu  thờ  trong
        rừng  [60,  tr.l50-lõl].  Như  thế,  các  yếu  tô" văn  hoá  Việt,

        Chăm, Tây Nguyên đã  tích hỢp và hoà  trộn,  làm  nên biểu
        tưỢng của  Bà Mẹ  Việt.  Nói  khác  đi,  tính  đa  nguồn  là  một
        đặc  điểm  trong  tín  ngưỡng  thờ  Mẫu  của  dân  biển  Quảng
        Nam - Đà Nắng.

              Tính  lưỡng diện  của  các Nữ thần  và  Mẫu  thần  cũng
        là  một  đặc  điểm  riêng  của  tín  ngưỡng  thò  Mẫu  của  vùng
        biển Quảng Nam  - Đà Nang.  Quá trình linh thiêng hoá  đá
        thần và tượng thần không phải bằng việc "cấp cho"  những

        thần  tích của Phật,  Tiên,  hay  những oan  khuất của  người
        con gái, mà có lẽ xuất phát từ sự sỢ hãi do cảm thấy đã xúc
        phạm những vật thiêng từ lòng đất.  Từ đó  dẫn  đến  mô típ
        hoá thiêng các Bà theo một diễn trình:  mọc/ lồi từ đất lên /
        không  ai  thờ  cúng  /  không  gian  nơi  "Bà"  trở  thành  "cái
        cấm"  để  hoang,  không  ai  dám  đi  ngang  qua  đó  /  Bà  phá

        phách làng xóm rồi "đạp đồng ngang"  (phụ đồng thẳng vào
        một  người  dân  trong  làng)  xưng  danh  tính  /  Dân  làng  sợ
        lập  miếu  thò /  từ  dữ,  ác  chuyển  sang  hiền  và  bảo  trỢ  cho
        cuộc sông của dân làng, nên từ đó được suy tôn là Thần Nữ
        linh ứng. Vói các  nhân vật cụ thể như Bà  Bô  Bô,  Bà  Dàng


                                      1   2  6     -
   121   122   123   124   125   126   127   128   129   130   131