Page 136 - Số Phận Của Vũ Trụ
P. 136

v ù  TRỤ TRONG VÁN HỌC  133

          - ông có những ngôi sao?            - Tôi ấy ư, nếu tôi có một cái khăn
          - Phai.                          quàng, tôi quàng nó vào cổ, tôi mang
          - Nhưng tôi có trông thấy một ông   nó đi. Tôi ấy ư, nêu tôi có một bông
        vua, ông ấy cũng...                hoa, tôi có thé cài bồng hoa đó và
          - Các ông vua không thể có. Các   mang nó đi. Còn ông đâu có thé hái
        ông vua chỉ trị vì thôi. Rất khác nhau   các ngôi sao!
        chứ.                                  - Không, nhưng ta có thể bỏ
          - Thế có những ngôi sao, việc ấy   chúng vào ngân hàng.
        giúp gì cho ông nào?                  - Nghĩa là thê nào?
          - Nó giúp ta giàu.                  - Nghĩa là ta viết trên một mảnh
           - Giàu giúp ông được gì?        giáy con số ngôi sao của ta. Rồi ta
           - Mua những ngôi sao khác nếu có   khóa chặt máu giấy ấy trong một
        người tim thấy nửa.                ngăn kéo.
          “Cái lào ấy - cậu hoàng tử nghĩ     - Chỉ thê thôi à?
        thâm - lảo lí sự hơi giống cái lão nát   - Thê đủ rồi.
        rượu”.                                “Buồn cười thật - cậu hoàng tứ
           Tuy thế, cậu em vẫn còn đặt     nghi thâm. - Có vẻ thơ ca đấy. Nhưng
        những câu hỏi khác:                mà không đứng đán lám đâu”.
           - Làm thê nào người ta có được     Vè những việc đứng đán, cậu
        những ngôi sao?                    hoàng tử có những ý rất khác với ý
           - Chúng của ai nào? - Lào tư sản   các người lớn:
        bán tinh vặn lại.                     - Tôi, - cậu em lại hỏi - tói có một
           - Không biết.  Khổng của ai cả.  bông hoa mà hôm nào tôi cùng tưới.
           - Thế thì chúng là cùa ta, bởi ta   Tôi có ba quả núi lửa mà tuân nào tôi
        nghĩ tới chúng trước nhất.         cùng nạo vét. Và tôi nạo vét cả quả
           - Chi thế là đủ ư?              núi nửa đã tát. Biết nó là thế nào! Tôi
           - Hán chứ.  Khi ta tim thấy một   cân thiết cho các quả núi lửa, cho
        viên kim cương không là của ai cả,   bông hoa của tôi, nên tỏi có chúng!
        thi nó là của ta.  Khi ta tìm thấy một   Còn ông đâu có ích cho các ngôi sao!
        hòn đảo không phải của ai cả, thì hòn   Tên tư sản mở miệng nhưng chảng
        đảo ấy là của ta. Khi ta có sáng kiến   biết trả lời sao cả, và cậu hoàng từ đi
        gi trước người khác thi ta xin chứng   ra.
        chi cho sáng kiến đó, nó là của ta. Ta,   “Những người lớn nhất định là
        ta có được những ngôi  sao kia, vi   những người hoàn toàn kì dị” - cậu
        chưa hề có ai trước ta nghĩ chiếm hữu   em nghi thâm một cách đơn giản như
        chúng.                             vậy trong khi đi.
           - Điều này thì đúng - cậu hoàng tử
        nói.  - Ông dùng chúng là để làm gi?  (Saint-Exupéry, Hoàng tử bé, theo
           - Ta quản lí chúng. Ta đếm đi, rồi   bản dịch của Nguyền Thành Long,
        ta đếm lại, - lão tư sản nói. - Khó   Nhà xuát bản Kim Đồng, 2013)
        đáy.  Nhưng ta là người đứng đán.
           Cậu hoàng tứ vần chưa được mãn
        nguyện.
   131   132   133   134   135   136   137   138   139   140   141