Page 250 - Ôn Luyện Thi THPT Quốc Gia Môn Văn
P. 250

* Kết luận
          Từ hai câu thơ đầu đến hai câu thơ cuối của bài thơ Chiều toi là sự vận động
      của tứ thơ từ nỗi buồn sang niềm lạc quan, từ bóng tối ra ánh sáng.  Hai câu trên
      buồn, cảnh buồn và lòng người cũng không vui. Cảnh ấy, tình ấy thế hiện ở hình
      ảnh cánh chim mệt mỏi về rừng và chòm mây cô đơn chầm chậm trôi qua lưng
      trời. Hai câu thơ sau là niềm vui, thể hiện ở hình ảnh ánh lừa hồng rực sáng. Ánh
      lửa hồng và niềm vui bình dị của người lao động làm tan đi cái cô đơn, mệt mỏi,
      tàn lụi của buổi chiều nơi núi rừng hiu quạnh.




                                        ĐỀ 49




           I. Phấn đọc hiểu
           Đọc văn bản sau đây và trả lời những câu hỏi bên dưới:
           “Cụ khẽ nâng vuông vải tây điều phủ trên khay trà gỗ trắc có chân quỷ. Nhẹ
      nhàng,  khoan  thai,  cụ Âm  nhắc cả đìa dầm,  chén  tổng,  chén quân ra khỏi lòng
      khay. Đen lúc dờ tới cái ấm con chuyên trà thì cụ kềnh càng hom.  Cụ ngắm nghía
      mãi chiếc ấm màu đỏ da chu,  bóng không một chút gợn. Dáng ấm làm theo hình
      quả sung và khi luyện đất cho vào lò lửa,  người thợ Tàu lay dáng cho ẩm kia đã
      là một người thợ có hoa tay.  Cụ Am thử mãi da lòng tay mình vào mình cái ấm
      độc  ẩm,  hình  như cốt tìm  tòi một chút gợn  trên  đất nung đế được sung sướng
      hoàn toàn sau khi nhận thấy cái ẩm độc ấm kia là nhẵn nhụi quá.
           Nước sôi già lắm rồi. Nhưng thói quen vẫn bắt cụ Âm rót thử một chút nước
      xuống đất xem có thực là sôi hay không. Mở đầu cho công việc vụn vặt trong moi
      ngày tàn còn  lại,  ông già đã sợ nhất cái ẩm  trà  tàu pha hỏng lúc sớm mai.  Từ
      trên bề cao gỗ sập, dòng nước sôi trút mạnh xuống nền đẩt trị, tiếng kêu lộp bộp.
           Trên  chiếc  hỏa  lò  đế không,  cụ  đã  đặt  thêm  một  ẩm  đồng  cò  bay  khác.
      Những người uống trà dùng cách thức trà đạo như cụ Ấm bao giờ cũng có ít ra
       là hai cái ẩm đồng đun nước. Am nước sôi nhắc ra khỏi lò than  là đã cỏ chiếc
      ẩm thứ hai đặt lên đấy rồi.  Và hai ấm đồng đó cứ được mãi mãi thay phiên nhau
      đặt lên lò than đỏ rực. Bữa nước trà cứ kéo dài không hết hồi, người ta luôn tay
      có một thứ nước sôi đủ độ nóng để pha một ẩm trà ngon.

           Nhimg có mẩy khỉ cụ Ăm uổng trà tàu nhiều đến thế. Riêng về phần cụ,  chỉ
       hai chén con là đủ rồi. Nhưng hai chén đó đã được cụ săn sóc đến nhiều quả.



       250
   245   246   247   248   249   250   251   252   253   254   255