Page 184 - Ôn Luyện Thi THPT Quốc Gia Môn Văn
P. 184

2.  Yêu cầu về kiến thức
             Trên cơ sở hiểu biết sâu sắc về các tác giả Nguyễn Tuân, Thạch Lam và hai
         tác  phẩm:  truyện  ngắn  Chữ người  tử tù,  Hai  đứa  trẻ,  từ  đó  thí  sinh  biết  cảm
         nhận, so sánh hai hình ảnh có tính biểu tượng là bóng tối và ảnh sáng trong hai
         thiên truyện.
             - Thí sinh có thể trình bày theo nhiều cách, nhưng cần làm nổi bật các ý sau đây:
             * Giới thiệu vài nét về tác giả và tác phẩm:

             -  Trong văn học Việt Nam hiện đại giai đoạn  1930 -  1945, Nguyễn Tuân và
         Thạch Lam giữ vị trí khá quan trọng -  là hai  cây bút xuất sắc nhất đại diện cho
         dòng văn xuôi lãng mạn.
             -  Trong Chữ người tử tù và Hai đứa trẻ,  ánh sáng và bóng tối được Nguyễn
         Tuân  và  Thạch  Lam  sử  dụng  không  chỉ  như  một  nguyên  tắc  tạo  tình  huống
         truyện  mà  còn  vươn  đến  ý  nghĩa  biểu  tượng  về  cái  đẹp  trong  cuộc  đời.  Tuy
         nhiên,  mỗi  nhà  văn  lại  có  cách  xử  lí  nghệ  thuật  riêng,  tạo  nên  những  thế  giới
         nghệ thuật riêng biệt.
             * Cảm nhận về bóng toi và ảnh sảng trong Chữ người tử tù ” và Hai đứa trẻ

             - Bóng tối và ánh sáng trong Chữ người tử từ.
             +  Không gian nghệ thuật của  Chừ người tử tù chủ yếu được xây dựng dựa
         trên không gian nhà tù - một trại giam tối om, khung cảnh nền ấy ngập tràn bóng
         tối quạnh quẽ và tối mịt, hôi hám, bẩn thỉú, tất cả nhuốm vẻ âm thầm, u ám.
             + Tương quan ánh sáng và bóng tối:  bóng tối nhiều hơn ánh sáng, ánh sáng
         chỉ là một ngọn đèn leo lét lọt thỏm giữa bóng tối mịt mù, chỉ là một vài vì tinh tú
         nhấp  nháy  xa xa,  frong đó  có  một  ngôi  sao  chính  vị  muốn  từ biệt  vũ trụ.  Cuối
         cùng là ánh sáng của bó đuốc tẩm dầu sáng rỡ trong nhà lao tăm tối, bẩn thỉu. Xây
         dựng mối tương quan có vẻ không cân đối ấy, tác giả muốn gửi gắm niềm tin về
         chút ánh sáng, dù le lói nhưng không bao giờ tắt - ánh sáng của thiên lương.
             + Hai nhân vật chính xuất hiện trong tác phẩm như một kiểu song trùng của
         sự tồn tại không thể thiếu nhau giữa hai khách thể đối cực, như ánh sáng và bóng
         tối.  Song,  chính vì  là đối  cực  nên  bản  thân  sự  khác  nhau  này  đã  hàm  chứa  sự
         tương liên bổ  sung cho nhau,  thậm chí  chuyển hóa từ bóng tối ra ánh  sáng như
         một quy luật tất yếu.  Cuộc gặp gỡ giữa hai  con người tưởng như đối địch quyết
         liệt nhưng lại hoà họp vô cùng ở phần kết thúc của truyện. Nó chứng tỏ ánh sáng
         của thiên lương tuy nhỏ nhoi nhưng cuối cùng vẫn chiến thắng.


         184
   179   180   181   182   183   184   185   186   187   188   189