Page 118 - Ôn Luyện Thi THPT Quốc Gia Môn Văn
P. 118

phủ.  Nó  gợi  một thiên  nhiên  hoang  sơ,  khắc  nghiệt mà thiêng  liêng,  sâu nặng.
         Câu hỏi tu từ của tác giả chính là cái thiêng liêng, sâu nặng ấy.

              +  Từ cảnh  vật và tâm trạng nhớ tác  giả đã bộc  lộ  các  suy tư của tâm  hồn.
         Tình yêu quê hương, yêu đất nước đã trở thành tâm hồn và máu thịt.  Ta không
         thể quên điều đó và ta phải trở lại đó như là một ân nghĩa thủy chung.
             + Thể thơ tám chữ mang đầy chất suy tư triết luận kết hợp với sự khái quát
         bằng hình ảnh rất thơ^làm cho đoạn thơ nồng nàn chất suy tưởng, thấm đẫm tình
         quê hương.
              - So sánh hai đoạn thơ:
              + Cả hai đoạn thơ đều thể hiện một tâm trạng là nỗi nhớ. Và nỗi nhớ ấy bắt
         đầu từ tình yêu thương gắn bó với thiên nhiên và con người Tây Bắc.

              + Cả hai đoạn thơ đều được viết bằng những thể thơ rất cổ điển của thơ mới
         nhưng biểu hiện hai  trạng  thái  khác  nhau:  một  tình  cảm  nồng  nàn  và  một tình
         cảm sâu lắng.

              + Cả hai đoạn thơ đều thể hiện rõ phong cách của mỗi nhà thơ.




                                           ĐỀ 24



              1. Phần đọc hiểu

              Đọc đoạn văn sau và ưả lời các câu hỏi hoặc thực hiện các yêu cầu phía dưới;
              “VŨ NHƯ TÔ:  Làm  sao  tôi cần phải  trốn?  Bà  nói rõ cho  là  vì sao? Khi
          trước tôi nhờ bà mách  đường chạy tron,  bà khuyên không nên,  bây giờ bà bảo
         tôi đi tron, thế là nghĩa gì?
              ĐAN THIẼM: - Có nghĩa lắm.  Tôi không làm việc gì vô lý cả. Khi trước trốn
         đi thì ông nguy, bây giờ tron đi thì ông thoát chêt.

              VŨ NHƯ TÔ: - Sao thể?
              ĐAN THIÊM:  - Loạn  đến  nơi  rồi.  Dân gian  đói kém  nổi lên  tứ tung.  Giặc
          Trần Cao trước đã bị quan quân đuổi đánh, nay lại về đỏng ở Bổ Đe, thanh thế rất
          mạnh.  Trong triều, Nguyên Quận công Trịnh Duy Sản vì can vua mà bị đánh, nay
          mưu với mẩy tên đồng chí, giả mượn tiếng đi dẹp giặc rồi quay binh về làm loạn.
              VŨ NHƯ TÔ: - Tôi làm gì nên tội?


          118
   113   114   115   116   117   118   119   120   121   122   123