Page 95 - Những Trạng Nguyên Đặc Biệt Trong Lịch Sử Việt Nam
P. 95
96 ì^liữnĩỊ TranỊ nguyên ciãc íiêl...
níỊấp nghé, cứ ngày ngày đi học về, lại vào uống nước tìm
lời trêu ghẹo. Một hôm cô hàng nước nói thực với anh:
- Thiếp là con nhà lương dân, có theo đòi bút
nghiên, mà chàng cũng con nhà thỉ lễ, nếu như phải
duyên trời, thực cũng xứng đôi vìta lứa, Nhưng mà
thiếp chưa được biết tềú học của chàng ra sao, vậy
thiếp xin ra một câu đối, nếu chàng đối được, thiếp
tình nguyện xin nâng khăn sửa túi, bằng không, thì xin
chàng chớ qua đây làm ^ nữa. Anh học trò bằng lòng.
Cô hàng nước nhân trông thấy cái ấm tích bằng bạc,
mới ra câu đối rằng:
"Ngân bình, kiện thượng tị”
(Bình ngọc, mũi trên vai. Ý nói cál vòi trên cổ ấm).
Anh học trò nghĩ mễu mà không đối được, xấu hổ
quá, đành đâm đầu xuống giếng đó chết. ít lâu sau,
người ta cho viết vế câu đối ấy lên thành giếng để thểich
thức cả thiên hạ, nhưng xưa nay chưa ai đối được.
Nglie đến đây, Mạc cườỉ:
- Câu ấy dễ thế sao không đối được mà phải ngậm
oan nơi đáy giếng! Thôi để ta đốỉ giùm giải oan cho
hồn kẻ thư sinh.
Mạc Đĩnh Chỉ bèn đọc:
" Kim tỏa, phúc trung tu”
(Khóa vàng, râu trong bụng. Ý nói cáí tua khóa ở
trong ruột khóa).
Sau đó. Mạc bèn sal người viết câu ấy lên thành
giếng, bên cạnh câu đối của cô hàng nước năm xưa.
Mọi người đều chịu ông đối giỏi.