Page 81 - Những Trạng Nguyên Đặc Biệt Trong Lịch Sử Việt Nam
P. 81
82 ĨỈIiữiig Tianĩị iiỊiiyên <fàc Ịìiêl...
Bận bịu cho ai cười chê lão
Liền tay ống thổi với mô nang.
Địa lô tức sự - Huệ Chỉ dịch
Tuy nhiên, đôi lúc phong cách nghệ sĩ cũng được
bộc lộ một cách mạnh mẽ và nhà thơ lại “thả thuyền”
giữa sông nước Phiêm chu và “trong thuyền” (Chu
trung) mặc sức ngắm thiên nhiên nhií một khách sông
hồ tự do:
Dấu khách giang hồ thuyền một lá,
Hàng lau lách gió chèo thong thả.
Bốn bề trông quạnh ngọn triều lên,
Nước biển liền trời âu trắng xóa.
Đinh Văn Chấp dịch
Ngòi bút của Huyền Quang thật đa dạng, ông đã
bộc lộ mọi cung bậc của tâm trạng mình. Có vui, có
buồn, có day dứt và có yên tình, vìía chối bỏ cũng vừa
gắn bó biết bao với cuộc đời nhiêu khê đầy cát bụi.
Song đậm nét, nổi trội hơn cả vẫn là nỗi buồn, là tâm
trạng cô đơn. ông cô đơn vì không tìm được sự hoà hỢp
trong cõi ngiíời mà phải tìm đến sự bầu bạn với núi non
cây cỏ: Nghĩa khí bất đồng nan cẩu hỢp, cố viên tùy
sứ thổ hoàng hoa (Nghĩa khí không cùng đành chẳng
hỢp, khắp nơi vườn củ nở hoa vàng - Cúc hoa).
Nỗi buồn cô đơn len lỏi trong tâm tư tác giả trong
mọi lúc, mọi nơi, ngay cả khi có vẻ như ông đang rất
sảng khoái, hào hứng ữong cuộc chơi:
Lướt gió thuyền con ruổi tít mù,
Non xanh nước biếc ánh trời thu.