Page 98 - Những Nhà Bác Học Nổi Tiếng Trong Lich Sử Việt Nam
P. 98

1 00  Tủ sách  'Việt Nam ' đất nuớc,  con người'


            hoá ^ắn với  tùìiịí tliời  kỳ  lịch  sử  khác  nhau  của dân  tộc.
            Cũng nluí các loại sách địa chí kể trên, các công trình này
            chiía đề cập đến toàn tó nền vãn hoá Việt Nam hay từng
            thành tố của văn hoá Việt Nam theo chiền lịch đại, titc lịch
            sử  hình  thành,  tồn  tại và biến dổi của nó,  cũng có  ngliĩa
            chúng chiía  phải  là lịch  sử văn  hoá.  Mặt  khác,  những ^
            thuộc  vc  văn  hoá  đu'Ợc  mô  tả.  liệt  kê  ở  đây  mang  tính
            "trường  tồn  hay bán  trường  tồn". Và như vậy,  các  tác giả
            gặp nhiều khó khăn khi ngliiên cứu  lịch sử cỉia nó với tư
            cách "loại lúnh có vẻ rnô tả tĩnh vật”.

                Việt Nam  ván  hoá  sứ cương là  một cách  tiếp  cận  về
            văn  hoá  dân  tộc  hoàn  toàn  mới  dựa  trên  phitơng  pháp
            khoa học. 'lYong tác phẩm này, Đào Duy Anh đã xác định
            điíỢc dối tiíỢng cũng như phương pháp ngliiên cứu lịch sử
            vãn hoá.  Lần đầu  tiên có  một nhà nglúên cứu đặt vấn đề
            nghiên cứu lịch sử vãn hoá.là ịậ? Câu hỏi đó cho đến hiện
            nay với  chúng  ta  chưa  dỗ  dàng [ặ  di  đến  sự  Uiống  nhất
            chung!  Trong bối cánh Việt Nam nửa đầu thế kỷ XX, việc
            dưa ra diíỢc câu hỏi dó dã là một bước khởi đầu mới cho
            ngliicn cứu văn hoá Vdột Nam. Theo Đào Duy Anh,  ngliiên
            cứu lịch sử văn hoá của dân tộc là ngliiên cứu xem sự hoạt
            động về các pluíơng diện sinh hoạt (văn hoá) của dân tộc
            .xtía nay biến chuyển nhií thế nào. Như vậy,  Đào Duy Anh
            đã vượt qua dưỢc hím chế của cách nhìn tniyền thống coi
            văn  hoá  nhu’ một  phiíơng diện  tĩnh "lịch  sử văn  hoá chỉ
            loay hoay với những yếu tố trừu tượng không dựa trên cơ
            sở lịch sứ, tức là thoát ngoài thời gian"iĐằo Duy Anh. Nhớ
            nghĩ chiều hôm.  Sđd, tr.83), mà trên tliực tế, các nền văn
            hoá “không phải dẫm chân  tạl chỗ mà có tiến hoá”.  Một
            vấn  đề  lý luận  đưỢc  đặt  ra ở dây là  nghiên  cứu  vãn  hoá
   93   94   95   96   97   98   99   100   101   102   103