Page 195 - Những Nét Văn Hóa Đạo Phật
P. 195
đây trở thành “Vô tâm kiếm” và kỹ thuật chiến đấu giờ đây trở
thành “Kiêm vô sở trụ". Do đó mà Hariya Sekiun - trưởng môn
kiếm phái chủ trương vô hành, vô chiêu thức, tâm vô trụ xứ, đã
giải thích cặn kẻ tinh yếu của kiếm pháp:
“Thểtính uyên nguyên nơi chúng ta ở trạng thái tinh túy nhất
khi chúng ta là đứa trẻ thơ, khi còn được bồng trên tay và bú
sữa mẹ. Khi còn bé thì chúng ta hòa hợp với thiên nhiên, vậy
thì khi trưởng thành chúng ta cũng có thể để cho thiên nhiên
tự do hoạt động nơi mình mà không cần can dự vào. Nhưng
bất hạnh thay, khi vừa bắt đâu khôn lớn là chúng ta bị nhồi sọ
bởi đủ mọi lý thuyết. Do sự khái niệm hóa mà các giác quan
của chúng ta đã chuyên đến chúng ta hình ảnh của một thế
giới bên ngoài sai lạc. Khí nhìn một ngọn núi, chúng ta không
nhìn thây ngọn núi như chính ngọn núi, chúng ta không thây
ngọn núi đó đúng với hình ảnh thật sự của nó. Chúng ta thêm
vào đó đủ mọi ý tưởng, đôi lúc hoàn toàn có tính cách trí thức,
nhưng phan nhiêu chứa đựng các cảm xúc kèm theo. Khi tư
tưởng và tình cảm bao phủ ngọn núi, ngọn núi biến thành
quỷ quái. Đó là do sự nlĩdi sọ hay do những kiêh thức ta thu
lượm được qua các sinh hoạt cá nhãn, chính trị, xã hội, kinh
tếlioặc tôn giáo. Hình ảnh đó biến thành hĩnh ảnh kỳ dị, sai
lạc, méo mó. Thay vĩ sống trong một thê'giới tự hiển bày chẵn
tính một cách tự nhiên, chúng ta lại sống trong một thế giới
giả tạo bởi sự vò nắn của ý tưởng. Đỉêu đáng tội là chúng ta
không ý thức được đĩêu hiển nhiên như vậy."
Ông lại nhấn mạnh đến điểm quan yếu như sau:
“Nếu một kiêm sĩ muôn biết cái tlíếgiới méo mó đó ảnh
hưởng đến các hoạt động của anh ta ra sao, anh ta chỉ việc
quan sát chính mình trong khi chiến đấu. Anh ta sẽ thây
Thiền và Võ Đạo I 1 9 7