Page 173 - Bài Văn Mẫu
P. 173
Những đứa con trong gia đình là tác phẩm tiêu biểu cho phong cách nghệ
thuật của Nguyễn Thi. Truyện được viết trong những ngày chiến đấu gian khổ,
ác liệt nhất của chiến trường miền Nam. Qua truyện, tác giả thể hiện vẻ đẹp
tâm hồn của người dân Nam Bộ và khẳng định: lòng yêu nước, căm thù giặc,
tình cảm gia đình thiêng liêng là sức mạnh tinh thần to lớn của họ trong công
cuộc chống Mĩ cứu nước.
Truyện kể về hai chị em trong một gia đình có thù sâu với giặc Mĩ và bè lũ
tay sai bán nước. Chiến và Việt đã gửi lại nhà cửa, ruộng vườn cho người chú
để cùng tham gia bộ đội, trực tiếp cầm súng trả thù nhà, đền nợ nước. Đoạn
trích nằm ỏ phần giữa của truyện, kể về tình huống đặc biệt của nhân vật
Việt. Trong một trận đánh ác liệt, anh bị thương nặng và lạc đơn vị. Việt ngất
đi tỉnh lại nhiều lần, ranh giới giữa sự sống và cái chết rất mong manh.
Nhưng cũng chính vì thế mà kí ức sổng dậy mãnh liệt hơn bao giờ hết. Việt
nhớ má, nhớ đồng đội, nhớ những giây phút không thể nào quên trước khi
nhập ngũ của hai chị em. Những hlnh ảnh về con người và cảnh vật quê
hương hiện lên rõ ràng trong tâm tưởng của Việt.
Đoạn trích có thể chia làm hai cảnh, cảnh một: Tác giả kể về tình huống
và tâm trạng cũa Việt lúc bị thương. Cảnh hai: Việt nhớ lại chuyện hai chị em
tranh nhau xin nhập ngũ và sau đó cùng thu xếp việc nhà để lên đường đi
chiến đấu.
ở cảnh một, lần thứ tư tỉnh lại, trong kí ức Việt hiện lên những kỉ niệm vui
buồn về người mẹ thân yêu luôn đùm bọc, che chở cho các con: Má đang bơi
xuồng, má sẽ ghé lại, xoa đầu Việt, đánh thức Việt dậy, rồi lấy xoong cơm đi
làm đồng để ở dưới xuồng lên cho Việt ăn... Cả chị cả em cùng nhớ đến má.
Hình như má cũng đã về đâu đây. Má biến theo ánh đom đóm trên nóc nhà
hay đang ngồi dựa vào mấy thúng lúa mà cầm nón quạt?
Trong những đoạn khác, Nguyễn Thi chọn những chi tiết điển hình hàm
chứa nhiều ý nghĩa để khắc hoạ hình tượng người phụ nữ một tay bồng con,
một tay cắp rổ đi theo thằng giặc đòi đầu chồng, hoặc hiên ngang đối đáp với
kẻ thù mà hai bàn tay to bản vẫn phũ lên đầu đàn con đang nép dưới chân.
Mỗi lần bọn lính bắn doạ, mắt má lại sắc ánh lên nhìn lại bọn lính, đôi mắt của
người đã từng vượt sông, vượt biển... Đó là hình ảnh của người phụ nữ miền
Nam gan góc, kiên cường, yêu nước thiết tha, căm thù giặc sâu sắc và rất
mực thương chồng thương con. Cuộc sống lam lũ vất vả, chồng chất đau
thương nhưng họ vẫn cắn răng chịu đựng, vượt qua để nuôi con, đánh giặc.
172