Page 188 - Những bài Làm Văn 12
P. 188
Bài thơ Bên kia sông Đuống được phổ biến nhanh chóng, rộng rãi trong thời
kì chống Pháp. Cái độc đáo của nó chính là giọng điệu nghĩa tình thắm thiết
thấm sâu vào lòng người. Tuy nói về một địa phương nhưng sắc thái cảnh vật,
con người, văn hoá, đạo đức đều là của chung cả nước, miền nào có giặc mà
không phải chịu những tình cảnh đau thương như ở bài thơ này. Huống chi bài
thơ đã vẽ ra cái thê' bên này và bên kia sông, tức cái thế con người chỉ sống
có một nửa, còn nửa kia là mất mát, tan tác, căm hờn. Trước mắt chỉ biết cắn
răng chịu đựng chứ chưa hành động được. Nhưng đau thương đã tới độ nhức
nhối như thế này, ân tình sâu nặng như thế này thì khi có thời cơ là đánh giặc
đến cùng. Tính cách của con người Việt Nam ta vốn hiền lành hết mực nhưng
cũng biết căm thù sục sôi và chiến đấu quên mình. Bên kia sông Duống là
một bài thơ hay, có sức sống lâu dài, khẳng định tài năng và tên tuổi Hoàng
Cầm trong nền thơ ca Việt Nam hiện đại.
ĩ : 1 i " T -T — M J441, ụ_. •■-T
plceta lỉầi thờ T/ếngỆ
I. DÀN Ý
1. Mỏ bài:
* Giới thiệu vài nét về tác giả:
- Chê' Lan Viên (1920 - 1989), tên thật là Phan Ngọc Hoan, quê ở Cam Lộ, Quảng
Trị.
- Tập thơ Điêu tàn xuất bản năm 1937 đã khẳng định Chê' Lan Viên là nhà thơ
tiêu biểu của trào lưu Thơ mđ/trước Cách mạng tháng Tám 1945.
- Ông tham gia kháng chiến chống thực dân Pháp. Từ đó, ông đã làm một cuộc
hoá thân trong cuộc đời cũng như trong sự nghiệp sáng tác để hoà hợp với nhân dân,
đất nước.
- Bài thơ Tiếng hát con tàu ra đời trong một hoàn cảnh cụ thể là phong trào nhân
dân miền xuôi lên miền núi khai hoang, xây dựng và phát triển kinh tế. Bài thơ vừa là
tiếng hát say mê của một tâm hồn thoát khỏi cái tôi nhỏ bé để đến với cái ta rộng lớn
là nhân dân, đất nước; vừa là nỗi nhơ thiết tha và lòng biết ơn sâu sắc của nhà thơ
đối với Tây Bắc - mảnh đất nặng nghĩa nặng tình.
2. Thân bài:
* Lời đề từ ;
Ngay trong lời đề từ, tác giả đã thể hiện tư tưởng chủ đề bài thơ và tình cảm của
mình. Câu hỏi tu từ: Tây Bắc ư? Có gì riêng Tây Bắc... là lời lòng tự hỏi lòng, chứa
đựng nỗi băn khoăn, trăn trở rất thực trong tâm trạng nhà thơ nói riêng và tầng lớp
văn nghệ sĩ nói chung ở thời điểm lịch sử đó.
187