Page 193 - Những bài Làm Văn 12
P. 193

lại những kỉ niệm sâu nặng đầy tình nghĩa trong những năm  kháng chiến; xen
     với  những  hình  ảnh  lung  linh  của hồi tưởng  là  những chiêm  nghiệm,  đúc kết
     trong giọng thơ trầm lắng.
        Bắt đầu là khung cảnh và con người Tây Bắc nay đã đổi thay:

                        Trên  Tây Bắc! ôi mười năm  Tây Bắc
                        Xứ thiêng liêng rừng núi đã anh hùng
                        Nơi máu rỏ  tâm hồn ta thấm đất
                        Nay dạt dào đã chỉn trái đầu xuân.

        ở khổ thơ này, các hình ảnh cũ  và mớitỉan xen vừa rất sáng tạo, vừa giàu
     ý  nghĩa.  Nghĩ về  Tây Bắc,  những  kỉ niệm vui  buồn về  cảnh vật và  con  người
     cứ lớp lớp hiện  lên trong tâm tưởng nhà thơ.  Sau  mười năm  xa cách, xưa Ndi
     máu rỏ tâm hồn ta thấm đất,  Nay dạt dào đã chín trái đầu xuân.  Tất cả những
     điều  đó  tạo  nên  nền  tảng  vững  chắc  cho  đời  sống  tinh  thần,  đời  sống  tình
     cảm phong phú  của con người. Cao hơn thế, nó trở thành  ngọn lửa soi đường
     dẫn lối:

                        ơi kháng chiến! Mười năm qua như ngọn lũa
                        Nghìn năm sau,  còn đủ sức soi đường.
                        Con đã đi nhưng con cần vượt nữa
                        Cho con về gặp lại Mẹ yêu thương.

        Trong  suy  nghĩ của  nhà  thơ,  đến  với  Tây  Bắc  là  đến  với  vùng  đất  thân
     thuộc của tâm  hồn mình,  là làm cuộc hành trình về với Mẹ  nhân dân - Mẹ Tổ
     quốc yêu thương.

        Chế  Lan  Viên  khái  quát hành  trình  trở  về  với  nhân  dân  bằng  những  hình
     ảnh  so sánh vừa hiện  thực vừa trữ tình, thể  hiện độ  sâu của cảm  xúc và  độ
     cao của sáng tạo nghệ thuật:

                        Con gặp lại nhân dân như nai về suối cũ
                        Cỏ đón giêng hai,  chim én gặp mùa,
                        Như đứa trẻ  thơ đói lòng gặp sữa

                        Chiếc nôi ngừng bỗng gặp cánh tay đưa.
        Để  nói  lên  ý  nghĩa  sầu  xa,  niềm  hạnh  phúc  lớn  lao  của  việc  trở  về  với
     nhân  dân,  tác  giả  đã  sử  dụng  một  loạt  hình  ảnh  so  sánh  để  khơi  sâu,  mở
     rộng  thêm  ý  nghĩa  của  sự  việc,  sự  vật.  Nhà  thơ  nhận  thức  được  rằng  văn
     nghệ  sĩ về  với nhân  dân là  điều  hết sức tự  nhiên,  phù  hợp với  quy  luật  như

     192
   188   189   190   191   192   193   194   195   196   197   198