Page 194 - Những bài Làm Văn 12
P. 194
nai về suối cũ là nơi quen thuộc, như cỏ đón giêng hai, chim én gặp mùa để
tiếp nhận sức sống và phô bày vẻ đẹp. về với nhân dân là về với ngọn
nguồn của sự sống, của hạnh phúc; là về nơi đã nuôi dưỡng, chở che, cưu
mang mình. Đây là hành động cần thiết và kịp thời đối với tầng lớp văn nghệ
sĩ để được tiếp thêm niềm tin và sức mạnh trên con đường sáng tạ nghệ
thuật: Như đứa trẻ thơ đói lòng gặp sữa, Chiếc nôi dừng bỗng gặp cá h tay
đưa.
Khát vọng lên Tây Bắc gợi nhớ cả một trời kỉ niệm về những năm tháng
kháng chiến gian nan, nguy hiểm mà ấm áp tình người:
Con nhớ anh con, người anh du kích
Chiếc áo nâu anh mặc đêm công đồn
Chiếc áo nâu suốt một đời vá rách
Đêm cuối cùng anh cởi lại cho con.
Con nhớ em con, thằng em liên lạc
Rừng thưa em bàng, rừng rậm em chờ
Sáng bản Na chiều em qua bản Bắc
Mười năm tròn I Chưa mất một phong thư.
Con nhớ mế I Lũa hồng soi tóc bạc
Năm con đau, mế thức một mùa dài.
Con vởi mế không phải hòn máu cắt
Nhưng trọn đời con nhớ mãi ơn nuôi.
Khát vọng trở về với nhân dân được nhà thơ thể hiện thông qua những
cảm xúc chân thành, những kỉ niệm sâu sắc gắn liền với từng con người tiêu
biểu cho sự hi sinh, đùm bọc của nhân dân trong kháng chiến. Nhân dân ỏ
đây không còn là một khái niệm chung chung, mà là những con người cụ thể,
gần gũi. Đó là người anh du kích v6i Chiếc áo nâu suốt một đời vá rách, Đêm
cuối cùng anh cởi lại cho con; là thằng em liên lạc, Rừng thưa em băng, rừng
rậm em chờ ; là bà mế lửa hồng soi tóc bạc, Năm con đau mế thức một mùa
dài,... Với những điệp ngữ và cách xưng hô thân tình: Con nhớ anh con, Con
nhớ em con, Con nhớ mế,... nhà thơ đã thể hiện tình cảm đằm thắm với những
con người đã từng gắn bó máu thịt với mình, chia sẻ từng vắt cơm, manh áo
trong hoàn cảnh khó khăn của kháng chiến. Đó là những con người hi sinh
193
13-Những bài làm văn mẫu 12T1-Trẩn Thi Thln-NXB THTPHCM