Page 174 - Những bài Làm Văn 12
P. 174

Tất cả đều  là  những thử thách ghê gớm, đáng sợ. Tuy thế, đoàn quân nhỏ
   bé  vẫn  ngày qua ngày đối  mặt với  thiên  nhiên,  nhẫn  nại xuyên  rừng  mỏ  lối,
   tiến về  phía trước.  Uy  lực thiên  nhiên  bị  giảm  xuống và ý  chí con  người được
   nâng lên cao hẳn.  Nhạc điệu trong từng câu và trong cả đoạn chuyển đổi hết
   sức  linh  hoạt,  lúc  gập  ghềnh,  trúc  trắc,  dồn  nén,  lúc  lại  dàn  trải,  êm  đềm,
   ngân nga: Bắt đầu là  Dốc lên / khúc khuỷu /  dốc / thăm thẳm (5 thanh trắc) rồi
   đến Nhà ai / Pha Luông /  mưa / xa khơi (7 thanh bằng) khiến cho người đọc có
   cảm  giác như đang ở trạng thái căng thẳng tột cùng bỗng được trỏ về  với sự
   cân bằng, yên tĩnh của tâm hồn.
      Ổ đoạn này, ngôn ngữ thơ Quang Dũng là thứ ngôn ngữ đa thanh, đa nghĩa,
   giàu  tính  hình  tượng.  Tác  giả  có  những  sáng  tạo độc đáo,  mới  lạ.  Nói  về  độ
   cao  mà  lại  dùng  tính  từ  chỉ độ  sâu:  Heo  hút cồn  mây.  Núi  cao tưởng  chừng
   chạm  tới trời,  mây nổi thành từng  cồn.  Đặc biệt thành công  là  hình  ảnh  súng
   ngửi trời. Nó làm tăng thêm độ cao đáng sợ của núi non như ngạo nghễ thách
   thức con người, đồng thời khẳng định tư thế, tầm vóc hiên  ngang sánh với trời
   đất  của  chiến  sĩ ta.  Có  một  chút  ngang  tàng,  hóm  hỉnh  trong  hình  ảnh  ấy.
   Người  lính  trèo  lên  những  ngọn  núi  cao,  tưởng  như  đang  đi  trong  mây,  mũi
   súng chạm  tới  đỉnh  trời.  Câu :  Ngàn  thước lên  cao,  ngàn  thước xuống như bẻ
   làm đôi, diễn tả dốc núi vút lên rồi đổ xuống gần như thẳng đứng, nhìn  lên thì

   cao chót vót,  nhìn xuống thì sâu thăm thẳm.  Câu thơ:  Nhà  ai Pha Luông mưa
   xa  khơi giúp  người  đọc  hình  dung  ra  cảnh  những  người  lính  tạm  dừng  chân
   bên  một dốc  núi,  phóng tầm  mắt ra xa qua  một không  gian  mịt mùng  sương
   rừng,  mưa  núi,  thấy  thấp  thoáng  những  ngôi  nhà  như  đang  bồng  bềnh  trôi
   giữa biển mây.
      Bốn  câu  thơ  phối  hợp với  nhau,  tạo  nên  một âm  hưởng  đặc  biệt.  Sau  ba
   câu thơ được vẽ  bằng  những  nét gân  guốc, câu thứ tư được vẽ  bằng  một nét
   bút mềm  mại.  Quy luật này cũng giống  như cách  sử dụng  màu  sắc trong  hội
   hoạ:  giữa những gam  màu  nóng, 130 giả sử dụng một gam  màu  lạnh  làm  dịu
   cả  bức tranh.  Đoạn thơ hàm  chứa ý  nghĩa:  cuộc chiến  đấu  chống  ngoại xâm
   của quân dân ta gian nan tột bực mà cũng hào hùng tột bực.
      Tác giả nêu hàng loạt địa danh của vùng biên giới phía Tây với dụng ý tạo
   sự liên tưởng  mạnh cho người đọc:  Sài Khao,  Mường Lát,  Pha Luông,  Mường
    Hịch...  Toàn  là  những  cái  tên  chỉ mới  nghe  qua  đã  gợi  liên  tưởng  đến  vùng
    đất hoang  dã,  bí hiểm  và  xa  lạ.  Nó  hoàn  toàn  khác hẳn  với  thôn  Đông,  thôn



                                                                         173
   169   170   171   172   173   174   175   176   177   178   179