Page 172 - Nguyễn Văn Linh Hành Trình Cùng Lịch Sử
P. 172
Cha và chúng tôi
NGUYỄN THỊ BÌNH'»
1. Mẹ tôi kể lại, cha mẹ lấy nhau trong kháng chiến, cả hai đều đang hoạt
động cách mạng nên rất ít khi được cùng chung sống. Năm cha tôi bốn
mươi tuổi mới có chị tôi. Ngày mẹ sắp sinh chị, cha tôi đang công tác xa,
ông cố gắng sắp xếp để vế chăm sóc mẹ tôi và chuẩn bị đón đứa con đầu
lòng của mình. Mẹ sinh buổi sáng thì tối đó cha mới đến Sài Gòn, vì trễ giờ
nên nhà bảo sanh không cho thân nhân vào, ông phải đợi ở nhà. Đêm đó
ông ngổi đốt thuốc rất khuya. Hôm sau ông hối hả vào thăm từ sáng sớm,
nghe tiếng khóc u ơ, ngắm gương mặt non nớt của đứa con vừa chào đời,
ông nắm chặt tay mẹ lặng người đi vì xúc động.
Đối với cha tôi niềm hạnh phúc gia đình này quá lớn lao, đã nửa đời
người ông mới tìm lại được. Thời thơ ấu của ông nhiều lận đận. Chỉ được
sống trong tình cảm êm ấm của những người thân yêu nhất được ít năm,
rổi cha mẹ lần lượt qua đời. cha tôi phải chịu thân phận mổ côi khi còn quá
nhỏ sống nhờ cậy vào họ hàng. Mới mười bốn, mười lăm tuổi ông đã chịu
án tù chung thân đày đi Côn Đảo, trong thời gian này em gái của ông cũng
mất vì bệnh, ở lứa tuổi mà những đứa trẻ khác còn được sống trong sự
chăm sóc, thương yêu của cha mẹ, ông đã phải chịu đựng đói khát đòn roi
trong ngục thất. Ra tù ông nhận nhiệm vụ xây dựng các cơ sở mới cho cách
1 Bà Nguyẻn Thị Bình: Con gái thứ hai của cố Tổng BI thư Nguyễn Vắn Linh và phu nhân Ngô Thị
Huệ, h1ện gia đình bà đang sống cùng mẹ trong khuồn viên nhà cũ tại quận 3 TP. Hô Chí M1nh.
171