Page 167 - Nguyễn Văn Linh Hành Trình Cùng Lịch Sử
P. 167
“Các con ơi, miền Nam đang thắng to. Càng thắng to thắng mau, mau đi
đến hòa bình độc lập thì gia đình ta và bao gia đình khác càng mau được
đoàn tụ. Cho nên bố khỏe và vui lắm lắm.
Bây giờ mẹ phải lo công tác tốt, bố phải nghĩ cách đánh thắng giặc Mỹ.
Còn các con phải ngoan và chăm học...”.
Nhưng để có được thắng lợi to lớn đó, tôi hiểu cùng với đổng chí, đổng
bào, anh đã và đang phải làm việc nhiều, đương đầu với hiểm nguy, phải
đối phó với tình hình vô vàn khó khăn phức tạp.
Có lần tôi nghe một đổng chí công tác ở cơ quan Trung ương Cục ra
miến Bắc học tập kể lại; Khi cần nghiên cứu thực tế để có chủ trương sát
hỢp, anh đã vế sát cận Sài Gòn để nắm bắt tình hình, không nê' hiểm nguy
gian khó.
Anh có cách nhìn rất thực tế, nhạy bén, vận dụng lý luận với thực tiễn
một cách nhuẩn nhuyễn, nhờ đó giúp lãnh đạo đưa phong trào cách mạng
miền Nam tiến lên.
Lịch sử lại sang trang
Giải phóng thành phỗ, giải phóng miền Nam, hòa binh thống nhất đất
nước là niềm vui cùa triệu triệu con tim trên cả giang san đất nước.
Gia đình chúng tôi được đoàn tụ như bao nhiêu gia đình khác. Cha
được gặp con, vợ gặp chổng trong nước mắt phấn khởi tự hào, thương nhớ
người đã hy sinh.
Anh lại được trở vế thành phố mà anh gắn bó từ năm 1939 và suốt 30
năm ròng của hai cuộc kháng chiến trường kỳ.
■Với vai trò Bí thư Thành ủy trong năm đẩu sau giải phóng, anh cỗ gắng
đưa thành phố đi lên. Anh nói với tôi: “Hình như có cái gì đó chưa ổn lắm”.
Cái “chưa ổn” đó khiến anh có nhiều ưu tư, trăn trở. Anh mạnh dạn để đạt
với Trung ương những ý kiến vê' vấn để cải tạo, xây dựng, phát triển kinh tế ở
miễn Nam, vể bước đi đưa kinh tế miến Nam hòa nhập với kinh tế cả nước.
Trong thời gian được điểu ra Trung ương làm Chủ tịch Tổng Công
đoàn, sau làm Trưởng ban Dằn vận, anh nghiêm túc chấp hành sự phân
công của Đảng và làm hết trách nhiệm của mình đổng thời tiếp tục ấp ủ
những suy tư về đường lối, đối sách trước tình hình rất mới, rất đặc biệt
của 'Việt Nam.
166