Page 175 - Nguyễn Văn Linh Hành Trình Cùng Lịch Sử
P. 175
1».
'^'ầi- ■ .. ầ>^..Ẩk 'U ♦ ■ '"■. ■*- ■ kA
Đ ồ n g c h í N g uyễn Văn Lin h cù ng gia đ ìn h . Nguỗrr.Nxb Trẻ.
làm một việc mà ông chưa bao giờ trực tiếp làm là dạy dỗ chúng tôi. Theo
tâm lý thông thường, để đển bù cho những năm tháng xa cha, lẽ ra ông
phải chiểu chuộng, dễ dãi với con cái. Tuy nhiên ông lại tỏ ra khá nghiêm
khắc mặc dù rất thương mấy chị em tôi. ông lo chúng tôi ỷ vào chức vụ
của ông rồi lơ là học tập, công tác, cậy quyền cậy thế trở thành một loại con
ông cháu cha mà xã hội rất không ưa.
Trước hết đối với việc học tập của chúng tôi, ông thường xuyên hỏi han
động viên, ông kể lại chuyện tuổi nhỏ thiệt thòi thèm học lắm mà bị đi tù
sớm, vào tù cuộc sống hết sức cực nhọc vẫn phải cố học hỏi với các bác
Ngô Gia Tự, Phạm Văn Đổng và các đổng chí khác để có thêm kiến thức.
Giờ đây lớp trẻ có điểu kiện nếu không chịu học tập thì thật có lỗi với thế
hệ đi trước. Cha tôi hay nhắc nhờ phải thường xuyên đọc sách báo. Bản
thân ông rất quý sách, quanh phòng làm việc của ông là các tủ sách mà ông
giữ gìn khá kỹ. ông viết cho chúng tôi: “Phải làm sao thấy hứng thú, say
sưa trong việc đọc sách, đọc tiểu thuyết, đọc các tác phẩm khác. Người nào
không biết thưởng thức cái thú đó là một thiệt thòi lớn đấy”.
174