Page 53 - Nguy Cơ Đánh Trùng Thuế
P. 53
Mặc dù các nhà nhập khẩu và bị đơn phản đối mạnh
mẽ, DOC vẫn giữ nguyên lập trường rất kiên quyết của mình.
Nhắc đến các điều khoản quy định về “quốc gia” trong Mục
701(a), 771(5) và (5a) của Đạo luật, DOC cho rằng không có
giới hạn về thẩm quyền của DOC trong việc xác định trợ cấp
chỉ từ nước có nền kinh tế thị trường. DOC cũng hướng sự
quan tâm đến vụ kiện dây thép Carbon năm 1984 và các phán
quyết trong vụ thép Georgetown của Tòa Phúc thẩm Liên
bang theo đó công nhận DOC có “quyền tuỳ nghi rộng rãi”
trong việc đưa ra quyết định liệu có áp dụng luật thuế đối
kháng hay không đối với nước có nền kinh tế phi thị trường.
Mặt khác, các nhà sản xuất giấy Trung Quốc cũng đã
khởi kiện lên CIT để ra lệnh cấm DOC điều tra với lập luận
rằng Toà Phúc thẩm rõ ràng đã quyết định cấm áp dụng thuế
đối kháng với các sản phẩm nhập khẩu từ các nước có nền
kinh tế phi thị trường. Tuy nhiên CIT đã tái khẳng định
“quyền tuỳ nghi rộng rãi” của DOC và cho rằng những quyết
định trước đó của DOC là hợp lý dựa trên những thực tế của
Hoa (ngày 7 tháng 7 năm 2008). Phân tích các bình luận bao gồm “việc
áp dụng luật thuế đối kháng đối với các nền kinh tế phi thị trường bao
gồm cả Trung Quốc và “việc áp dụng Luật thuế đối kháng đối với Trung
Quốc là không phù hợp với Đạo luật thủ tục hành chính APA)”. Bắt đầu
từ cuối năm 2008, bình luận về khả năng áp dụng thuế CVD của DOC đối
với Trung Quốc bắt đầu tập trung vào thẩm quyền pháp lý của DOC trong
việc áp dụng luật thuế đối kháng đối với Trung Quốc trong khi vẫn đối xử
Trung Quốc là một nền kinh tế phi thị trường trong các cuộc điều tra
chống bán phá giá song song.
53