Page 47 - Nguy Cơ Đánh Trùng Thuế
P. 47
có liên quan. Tòa Phúc thẩm coi kết luận của CIT trong Đạo
luật năm 1979 về “cách hiểu rõ ràng từ Quốc hội rằng luật
thuế đối kháng điều chỉnh cả các nước có nền kinh tế phi thị
trường” là một “sự không nhất quán về lý lẽ” đồng thời cho
rằng quyết định của CIT là “không phù hợp với phân tích
[của Tòa Phúc thẩm] về cách hiểu và mục tiêu của Quốc hội
trong việc ban hành các điều khoản trong các Đạo luật năm
1974 và 1979 giải quyết việc áp dụng luật thuế chống bán
51
phá giá đối với các nước có nền kinh tế phi thị trường ”. Tòa
Phúc thẩm cho rằng Quốc hội đã quyết định biện pháp phù
hợp để bảo vệ các ngành sản xuất nội địa Hoa Kỳ trước việc
các nước có nền kinh tế phi thị trường xuất khẩu sang Hoa
Kỳ với giá thấp bất hợp lý thông qua luật thuế chống bán phá
giá, và do đó “tùy thuộc vào Quốc hội để đưa ra những biện
52
pháp phòng vệ bổ sung mà cho là phù hợp” . Tòa Phúc thẩm
đưa ra phán quyết dựa theo tiền lệ “công nhận cơ quan thi
hành luật đối kháng (tức là DOC) có quyền tùy nghi rõ ràng
trong việc quyết định sự tồn tại của “khoản khuyến khích”
53
hay “hỗ trợ” theo luật này” .
Tóm lại, ngày 18/09/1986, Tòa Phúc thẩm đã đảo
ngược kết luận của CIT và lặp lại quyết định ban đầu của
DOC, do đó khẳng định rằng DOC có thể không áp dụng luật
thuế đối kháng đối với các nước có nền kinh tế phi thị
54
trường . Tòa Phúc thẩm cũng bác bỏ lệnh của CIT ở chừng
51
Xem chú thích 38 trang 1317
52
Như trên, trang 1318
53
Như trên
54
Như trên
47