Page 9 - Ngữ Văn Ôn Thi Tốt Nghiệp
P. 9
4. Dự bóo thiên tài
Ngay tại thời điểm Hồ Chí Minh trích tuyên ngôn của nước Mĩ, thì chắc hẳn Mĩ
chưa có biểu hiện gì muốn xâm chiếm nước ta. Do vậy. mục đích của việc trích
dẫn này chỉ với ý đồ muốn dựa vào một thế lực trung gian, một thế lực điển hình
cho tư tưởng tiến bộ của thời đại, Mĩ lúc đó đang đứng trong lực lượng đồng minh
phương Tây chống phát xít.
Thế nhưng, giá trị của Tuyên ngôn Độc lập không chỉ dừng lại ở đó mà còn
thể hiện được tính dự báo độc đáo của nó. Cụ thể là sau năm 1954, Mĩ lộ rõ ý đồ
muốn thay thế vị trí của Pháp ở Việt Nam và càng nqày càng can thiệp sâu vào
đời sống chính trị của người Việt và cuối cùng là đưa quân sang xâm lược. Một lần
nữa, dân tộc Việt Nam lại đứng lên bảo vệ chủ quyền, bảo vệ nền độc lập, tự do
cho Tổ quốc. Kết quả, như lời tiên tri của bản Tuyên ngôn Độc lập được viết ra
trước đó gần ba mươi năm, năm 1973, đế quốc Mĩ thua trận, buộc phải rút quân ra
khỏi cương thổ Việt Nam.
Đương nhiên, tính dự báo này không chỉ dành riêng cho đế quốc Mĩ mà còn
cho mọi thế lực hung tàn trên thế giới, nhữhg kẻ có âm mưu muốn biến nước ta
thành thuộc địa hoặc dâ tâm muốn cướp nước ta thì chắc chắn chúng sẽ chịu cùng
số phận. Dân tộc ta sẽ luôn giữ vũTig được nền độc lập cho muôn đời sau.
5. Liên kết vỗn hoó sôu rộng
Không có môt quá khứ hào hùng của dân tôc, không có những thành tưu văn
hoá kể từ bài thơ Thần tương truyền là của Lí Thường Kiệt hay Đại cào bình Ngô
của Nguyễn Trãi thì ắt hẳn Tuyên ngôn Độc lập sẽ chưa có được sức mạnh, sức
gắn kết văn hoá độc đảo đến như vậy.
Từ việc chỉ giới hạn trong khuôn khổ một nước Việt Nam với cương thổ địa lí
riêng luôn được khẳng định trong hai áng văn được xem là tuyên ngôn độc lập của
dân tộc trước đó, Hồ Chí Minh đã mỏ rộng địa hạt quyền lực của dân tộc ra thế
giới. Tiếng nói của Tuyên ngôn Độc lập là tiếng nói toàn cầu, tiếng nói không chỉ
riêng cho dân tộc Việt Nam mà còn là tiếng nói tiêu biểu, tiếng nói chung cho mọi
dân tộc bị áp bức.
6. Lộp luạn chót chẽ
So sánh theo lối tương phản, đổng dạng hoặc ám dụ là thủ pháp righệ thuật
được sử dụng chủ yếu trong Tuyên ngôn Độc lập. So sánh tuyên ngôn của Mĩ, của
Pháp với Tuyên ngôn Độc lập của ta là cách tạo hiệu quả đồng dạng. Không chỉ
dân tộc ta có quyền độc lập tự do như các dân tộc đó mà Tuyên ngôn Độc lập của
ta cũng có giá trị tiệt như tuyên ngôn của họ.
So sánh tương phản chủ yếu được dành cho thực dân Pháp. Người Pháp
được hưởng những quyền lợi cụ thể từ tuyên ngốn dân quyền của họ, thế mà cũng
với “những quyền ấy” họ lại bắt người Việt Nam phải chịu cảnh nô lệ, tù đày, chết
chóc. Cho nên “hành động của chúng trái hẳn với nhân đạo và chính nghĩa”.