Page 8 - Ngữ Văn Ôn Thi Tốt Nghiệp
P. 8
Trên đây là những lập luận thuận chiều với nhiều chứng cớ không thể nào
chối cải. Chưa đủ, Hồ Chí Minh còn sử dụng lối lập luận ngược chiều để vạch mặt
sự nham hiểm, độc ác không thể nào dung thứ đôi với thực dân Pháp.
Ấy là, mặc dù thực dân Pháp đôi xử với chúng ta tàn bạo, vò nhân đạo đến
mức dã man, nhưng trái tim người Việt luôn nhân hậu, sẵn sàng mỏ lượng hiếu
sinh cứu giúp người Pháp khi bị phát xít Nhật truy giết. Đưa ra bằng chứng này
không chì nhằm để khẳng định người Việt Nam có truyền thống nhân đạo, mà cốt
để xâu chuỗi mạch lập luận rằng một dân tộc chịu nhiều đau thương, một dân tộc
ngoan cường, một dân tộc yêu chuông tự do và giàu lòng nhân ái thì tất yếu phải
được sống cuộc sống tự chu, uộc lập như bao dân tộc khác.
Lập luận của Tuyên ngôn Độc lập vô cùng độc đáo ở chỗ một mũi tên bắn
trúng hai đích, nên ẩn ý của từ ngữ vó cùng sâu rộng. Điều đó chứng tỏ sức mạnh
ngôn từ của dân tộc, tài nàng của người cầrn bút.
3. Đô1 tưọng phong phú
Bất kì một vàn bản văn chương nào khi được viết ra cũng đều có sự tính toán
khả nàng tác động đến còng chúng. Đặc biệt, vời văn nghị luận, người viết bao giờ
cũng hướng mục đícti thuyết phục người nghe chú yếu bằng ngôn từ của trí tuệ, lí
trí và của lập luận thì điều đó càng thêm phần quan trọng.
Về tổng thể, Tuyên ngôn Độc lập hướng tới hai đối tượng; đổng bào trong
nước và dân chúng thê giới, ở trong nước cũng như trên thê giới đều tồn tại hai đối
tượng đối lập: ủng hộ và không ủng hộ. Vì thế, nhiệm vụ của Tuyên ngôn Độc lập
là khẳng định lòng tin cho những người ủng hộ và thuyết phục những người không
ủng hộ. Vì thế, việc trích dẫn tuyên ngôn của nước Pháp và Mĩ, kết hợp với dẫn
chứng từ thực tế trong nước; việc đặt nhiệm vụ giải phóng dân tộc song song với
việc giải phóng nhân loại khỏi hoạ phát xít là cách vừa kêu gọi sự đồng lòng của
quốc tế vừa tốn vinh dân tộc, khẳng định tư thế chính nghĩa, tiến bộ của dân tộc ta
trên trường quốc tế.
Cũng thế, việc đặt song song nhiệm vụ giải phóng dân tộc với nhiệrn vụ thiết
lập nền dân chủ sẽ đáp ứng được nguyện vọng của đông đảo quần chúng nhân
dân.
Như thế, đối ngoại và đối nội, đôi đường đều đúng đắn, đúng mực, quả là sự
tinh toán diệu kì.
Từ luận điểm cốt lõi, mỗi dân tộc đều có quyền được hưỏng độc lập, tự do, Hồ
Chí Minh hướng đến kết luận: luận điểm này không bắt nguồn từ ý muốn của bất
kì dân tộc nào mà từ chính tạo hoà, từ chính bản năng sống tốt đẹp của muôn
người trên thê gian. Lập luận của tuyên ngôn không dưng lại ở chỗ chân lí do con
người làm ra mà sâu xa hơn là ỏ chỗ chân lí do tạo hoá làm ra. Người viết quả là
thiên tài. Tư nhiên sinh ra con người và chính tự nhiên mới là thế lực cuối cùng có
quyền phán xét con người, còn con người vơi con người thì không có quyền phán
xét và bắt buộc Iihóiii người này, cộng đồng này sống theo ý muốn của một nhóm,
cộng đông nào dó.