Page 360 - Ngữ Văn Ôn Thi Tốt Nghiệp
P. 360

tmyện  mang tính chất luận đề (Người trong bao là tiêu  biểu),  kiểu truyện cực hạn
    (Người đàn bà có con chó nhỏ...) và kiểu truyện kì ảo (Nhà tu hành vận đồ đen...).
    Dẫu có phong  phú  về  mặt chủng  loại đến đâu chăng  nữa thì truyện của Sê-khốp
    bao giờ cũng toát lên  cái  nhìn  nhân  hậu  về cuộc đời,  toát lên cái  không  khí ngột
    ngạt,  nhu  cầu  vượt  thoát  cảnh  ngộ  thực  tại...  Bê-li-cốp,  nhân  vật  trung  tâm  của
    Người trong bao là  một trong  nhũmg hình tượng tiêu  biểu trong thế giới nghệ thuật
    Sê-khốp.  Câu chuyện được đưa vào nhiều  hợp tuyển văn học thế giới của  Hoa Kì
    và Anh.
        1.  Tóm tắt cốt truyện
        Bác  sĩ l-van  l-va-nứt  cùng  thầy  giáo  Bu-rơ-kin  đi  săn  về  muộn,  phải  ngủ  lại
    nhà  kho của  ông trưởng xóm cuối  làng  Mi-rô-nô-xít-xkôi-ê.  Tối  hôm đó,  hai  người
    chuyện trò về thế thái  nhân tình. Thầy giáo Bu-rơ-kin đã  kể Gâu  chuyện về  Bê-li-
    cốp.
        Cáu chuyện được mỏ đầu bằng cái chết của Bê-li-cốp cách đó hai tháng.  Bê-
    li-cốp là  giáo viên dạy tiếng  Hi  Lạp nhưng điều  nổi tiếng  nhất từ con  người  này là
    vật dụng gì của hắn cũng được để trong bao, từ cái ô, đồng hồ, đến dao gọt bút chì
    và chính hắn đều được bọc trong một cái vỏ. Ngay cả đến thứ tiếng hắn dạy, cũng
    đảm bảo cho sự chui đầu vào cái bao an toàn của hắn.
        Bê-li-cốp  có thói  quen  là thường xuyên ghé  nhà  đồng  nghiệp  và  láng  giềng.
    Hắn nhìn ngó,  nghe ngóng.  Sự hiện diện của hẳn làm người ta sợ. cả  trường học,
    thành phố, giới tu hành đều sợ hãi hắn trong suốt mười lăm năm trời. Sinh hoạt và
    ăn mặc của Bê-li-cốp luôn chỉnh tề.  Bao giờ cũng đề phòng ngộ nhỡ có chuyện gì
    xảy ra.  Buồng ngủ của hắn thì chậ^ nhừ cái hộp.  Bao giờ ngủ hắn cũng trùm chăn
    kín đầu. Cửa sổ luôn đóng kín.   ^

        Tuy co mình trong  bao và  nghi kị với mọi người  nhưng  Bê-li-cốp lại  muốn lấy
    vợ. Đối tượng hắn để mắt tới là Va-ren-ca, chị gái của giáo viên mới về trường Cô-
    va-len-cô.  Va-ren-ca  khoảng  30  tuổi,  vui tươi  yêu  đời,  tràn  đầy  sức  sống.  Hễ  có
    chuyện gì buồn cười là cô phá lên cười thoải mái. Mọi người có ý vun thêm vào cho
    Bê-li-cốp.  Nhưng  hắn cứ suy đi tính lại  mãi vì sợ chuyện  này chuyện  nọ và có vẻ
    như muốn chui sâu thêm vào cái bao của hắn.
        Bỗng xảy ra một chuyện: có kẻ nào đó vẽ bức tranh biếm hoạ “một kẻ tình si”
    trêu  chọc  Bê-li-cốp.  Ngay  hôm  sau,  khi  đi  dạo  ngày chủ  nhật,  Bê-li-cốp thấy  hai
    chị em Va-ren-ca đạp xe phóng vụt qua. Bê-li-cốp không chấp nhận việc phụ nữ đi
    xe như thế. Tối đó, hắn đến nhà Va-ren-ca để bày tỏ quan điểm nhưng Va-ren-ca
    đi  vắng.  Như mọi  lần,  hắn  ngồi  im  lặng  hổi  lâu  rồi  mới  lên  tiếng.  Sau  khi  thanh
    minh về chuyện bức tranh, hắn lên giọng dạy cách sống cho Cô-va-len-cô, nhất là
    việc cưỡi xe đạp ngoài đường, rồi bóng gió đến chuyện sự việc sẽ đến tai các cấp
    lãnh  đạo...  Cô-va-len-cô  nổi  giận  mắng  Bê-li-cốp.  Bê-li-cốp  bảo  sẽ  trình  bày  sự
    việc lên ngài hiệu trưởng với lí do là sợ ai đó nghe được sẽ xuyên tạc.

                                                                           359
   355   356   357   358   359   360   361   362   363   364   365