Page 351 - Ngữ Văn Ôn Thi Tốt Nghiệp
P. 351

người tình  như tôi đã yêu  em” thì vẫn  ngầm  nghĩa  em không tìm được ai yêu em
      bằng tôi,  điều  này đồng  nghĩa với sự tỏ bày: chỉ có tôi là  người yêu em sâu  nặng
      nhất. Vậy thì hà cớ gì mà em không yêu tôi?

          Thoạt đọc, bài thơ toát lên âm hưởng cam chịu,  thủ phận bên lề,  nhưng ngẫm
      kĩ, đây là lối tỏ tình hiệu quả nhất. Chính cái cách nhún mình xuống ấy lại chính là
      cách đề cao mình  nhất. Tình yêu của thi nhân dành cho nữ hoàng của lòng  mình
      quả thật độc đáo vô cùng.  Bằng cách tự hạ  mình trước bóng hồng kiêu sa  kia, thi
      nhân gợi cho người đọc ý nghĩ,  nếu không yêu chàng trai với tấm chân tình ấy, thì
      người đẹp kia quả thật chẳng khôn tí nào? Pu-skin quả thật đáo để.
          Ay thế mà,  trong  đòi thực,  Pu-skin  đã  đành  phải  ôm  mối  hận tình.  Giai  nhân
      kiêu sa khước từ trái tim thổn thức vì tình kia. Ấy cũng là lẽ thường tình của cuộc đời.

      Phải chăng  người ấy chưa  phải là “cái xương sườn” của  Pu-skin hoặc chưa phải là
      một nửa của đời thi sĩ? Dẫu sao thì nhờ cuộc tình không thành ấy, thi nhân đã để lại
      cho đời một áng thơ tình kì diệu diễn tả tâm trạng của người không được yêu nhưng
      vẫn tràn đầy cảm hứng yêu.

          Sự thay thế - tương phản

          Bên cạnh việc thay đổi các sắc thái, cung bậc tình yêu,  bài thơ có sự thay đổi
      “điểm nhìn” dẫn đến giọng điệu thơ cũng có sự đổi thay;
          Hai câu đầu; nhà thơ “đọc” tâm trạng mình.

          Hai câu 3, 4: nhà thơ hướng cái nhìn sang “em”, “đọc” cảm xúc của “em”.
          Ba câu 5, 6, 7: nhà thơ lại bộc bạch lòng mình.

          Như thế, lời thơ dẫu chỉ là của một người nhưng nhờ cách di chuyển điểm nhìn
      này nên luôn có sự hiện diện của  người thứ hai (em). Câu thơ cuối lại gợi sự hiện
      diện của “người thứ ba”.  Kẻ ấy là “cái cứ’ để làm nổi bật tình cảm của “tôi” .  Cách
      làm  này của  Pu-skin thật  lợi  hại.  Nếu  chỉ là  chuyện  tình  cảm  của  ‘1ôi”  không  thì
      “em” đâu nhận ra độ chân thành và sâu nặng, phải có “người thứ ba”,  kẻ giả định
      đứng  vào  vị  trí tình  cảm  của  ‘1ôi”,  thì  “em”  mới thấu  được  mọi  nhẽ.  Pu-skin  quả
      thiên tài khi có cách bộc bạch tình yêu theo kiểu thay thế - tương phản ngầm này.
          Bằng lời thơ thủ thỉ, tâm tình, pha chút trách móc hóm hỉnh của một người “vai
      trên” nhưng vờ đóng vai kẻ dưới,  Pu-skin đã khắc hoạ thành công một trái tim yêu
      vĩnh hằng, yêu đến mức ngậm ngùi cả tấm chân tình. Bằng cách ấy, bài thơ là lòi
      tỏ tình bất hủ của mọi thời.


                                                                  LỂ   H U Y BẮC


      350
   346   347   348   349   350   351   352   353   354   355   356