Page 148 - Một Số Phong Tục Tập Quán
P. 148
tra bằng âm thoa thì mọi điều chỉnh âm thanh gần
như trùng khớp.
Người đánh chiêng phải rất chuyên nghiệp để
tiếng chiêng giữ vững tiết tấu cho vũ điệu, đồng
thòi ăn nhập với các tiếng chiêng khác. Nhưng có
điều kỳ lạ, ngay những người đánh chiêng giỏi
cũng chang qua một lò đào tạo nào.
Khác vói nhiều nhạc khí, khi tấu lên, chiêng
không ở trạng thái tĩnh. Chiêng được tấu lên trong
sự di chuyển nghiêng ngả của thân người. Người
đánh chiêng nhún nhảy múa, tay trái nắm vào
vành chiêng, tay phải cầm dùi đánh vào tâm
chiêng (với chiêng bằng), hay núm chiêng (với
chiêng núm). Chiêng còn được giữ bởi một sỢi dây
xâu vào vành chiêng, đeo qua vai. Sợi dây này được
tết từ sỢi đay vừa bền đẹp lại vừa dân dã. Sự di
chuyên của người đánh chiêng đã tạo người xem
cảm giác như được tắm mình trong dòng suối âm
thanh đang cuộn chảy.
Người đánh chiêng được uông rượu. Khi có một
chút men của núi rừng, trong tiếng chiêng như có
lửa cháy rần rật. Khi trình diễn, người múa,
thường là các thiếu nữ. Họ ở vòng ngoài. Người
đánh chiêng toàn là nam giới, cởi trần, đóng khô",
người giàu thì mặc áo truyền thống, vừa đánh
chiêng vừa múa ở vòng trong. Chiêng và người như
kết thành một khôi. Dòng người múa, người đánh
chiêng nôi đuôi nhau tịnh tiến theo chiều ngược
kim đồng hồ. Chúng ta còn nhớ, chiểu trình diễn
147